Thân em nhẹ tựa tơ trời
Là loài hoa dại đi vào tích xưa
Đoạn trường dãi nắng dầm mưa
Mang hồn trinh nữ đường xưa chờ người
Là loài hoa dại đi vào tích xưa
Đoạn trường dãi nắng dầm mưa
Mang hồn trinh nữ đường xưa chờ người
Lá xanh khép mở mong manh
E dè khi có tay anh chạm vào
Anh không có áo hoàng bào
Nhẹ nâng từng cánh ép vào tim anh
E dè khi có tay anh chạm vào
Anh không có áo hoàng bào
Nhẹ nâng từng cánh ép vào tim anh
Tình yêu ấy anh xin dành
Cho cánh hoa nhỏ mong manh tơ trời
Thương cho một kiếp hoa đời
Lênh đênh sóng gió chịu lời đắng cay.
Cho cánh hoa nhỏ mong manh tơ trời
Thương cho một kiếp hoa đời
Lênh đênh sóng gió chịu lời đắng cay.
Nguyễn Em