Chiều Đà lạt hoàng hôn nhòa nhạt lối
Đứng bên hồ ôm nỗi nhớ tịch liêu
Đồi thông xưa thầm lặng giấu bao điều
Phố quạnh quẽ mang nặng nhiều đau xót
Đứng bên hồ ôm nỗi nhớ tịch liêu
Đồi thông xưa thầm lặng giấu bao điều
Phố quạnh quẽ mang nặng nhiều đau xót
Đóa ngọc lan vẫn nồng hương dịu ngọt
Cố nhân đâu? Xa thẳm gót biệt ly
Ta ngồi đây... chờ đợi mãi được gì
Người viễn xứ... biết bao giờ trở lại
Cố nhân đâu? Xa thẳm gót biệt ly
Ta ngồi đây... chờ đợi mãi được gì
Người viễn xứ... biết bao giờ trở lại
Quán năm cũ... sương phủ mờ bóng lẻ
Chén rượu buồn lặng lẽ uống thâu đêm
Tưởng rằng quên thời mơ mộng êm đềm...
Lòng sao vẫn... càng thêm nhiều buốt giá
Chén rượu buồn lặng lẽ uống thâu đêm
Tưởng rằng quên thời mơ mộng êm đềm...
Lòng sao vẫn... càng thêm nhiều buốt giá
Cư- Nguyễn.