Bốn mươi năm
tựa nghìn thu...
Khác chăng?
người ở, kẻ từ biệt đi...
Chờ mong đời chẳng còn gì,
Tóc pha sương trắng, mộng thì tàn thôi...
tựa nghìn thu...
Khác chăng?
người ở, kẻ từ biệt đi...
Chờ mong đời chẳng còn gì,
Tóc pha sương trắng, mộng thì tàn thôi...
Rượu sầu
tê dại mềm môi
dăm thằng ôn lại một thời buồn vui...
Trước sau
cũng phút ngậm ngùi,
Một tên bỏ cuộc...hồn xuôi đỉnh trời...
Cư-Nguyễn
tê dại mềm môi
dăm thằng ôn lại một thời buồn vui...
Trước sau
cũng phút ngậm ngùi,
Một tên bỏ cuộc...hồn xuôi đỉnh trời...
Cư-Nguyễn