Tàn Thu thoảng chốc lại
Đông rồi
Quạnh quẽ đêm dài lẻ bóng tôi
Dõi Hạ theo từng cơn gió thổi
Chờ Xuân đón những đợt giông bồi
Mai vàng úa rụng xuôi dòng nổi
Huệ trắng phai tàn rũ dáng côi
Én hỡi! Còn thương nguồn nhớ cội?
Người ơi! Có mộng buổi tương hồi?
Quạnh quẽ đêm dài lẻ bóng tôi
Dõi Hạ theo từng cơn gió thổi
Chờ Xuân đón những đợt giông bồi
Mai vàng úa rụng xuôi dòng nổi
Huệ trắng phai tàn rũ dáng côi
Én hỡi! Còn thương nguồn nhớ cội?
Người ơi! Có mộng buổi tương hồi?
Cư-
Nguyễn
TẠM
BIỆT MÙA THU
Muốn giữ thời gian để muộn
rồi
Thu hờ hững bỏ một mình tôi
Thời xuân nhẹ lướt đường mưa thổi
Tuổi hạ thầm qua bãi gió bồi
Những bận ơ thờ con nước nổi
Bao lần lặng lẽ bóng hình côi
Mùa đông lá đỏ xa cành vội
Lạnh giá tràn nhanh buổi vãn hồi
Thu hờ hững bỏ một mình tôi
Thời xuân nhẹ lướt đường mưa thổi
Tuổi hạ thầm qua bãi gió bồi
Những bận ơ thờ con nước nổi
Bao lần lặng lẽ bóng hình côi
Mùa đông lá đỏ xa cành vội
Lạnh giá tràn nhanh buổi vãn hồi
Minh Hien
THU
QUA
Mùa thu lặng lẽ chuyển
đông rồi
Giá lạnh như tìm chỉ mỗi tôi
Mảnh lá buồn thiu nhành vẫy biệt
Bài thơ vắng vẻ mực loang bồi
Nom chiều lại thấy mây lờ lững
Hỏi dạ nỡ đành nỗi cút côi
Cõi nhớ từ tim màu ảm đạm
Người đi chắc cũng chẳng thư hồi.
Giá lạnh như tìm chỉ mỗi tôi
Mảnh lá buồn thiu nhành vẫy biệt
Bài thơ vắng vẻ mực loang bồi
Nom chiều lại thấy mây lờ lững
Hỏi dạ nỡ đành nỗi cút côi
Cõi nhớ từ tim màu ảm đạm
Người đi chắc cũng chẳng thư hồi.
Triệu Lực