Hồ xanh biếc thẫm chẳng phai màu
Tưởng nhớ ngôi trường quặn vết đau
Cảnh vũ còn đây người lạc dấu
Đồi xưa vẫn đó kẻ phương nào?
Sương mù phủ lạnh dâng niềm nhớ
Nắng nhạt trùm hoang dại nỗi sầu
Biển hóa cồn dâu tình rẽ biệt
Thơ buồn khắc khoải họa vài câu
Tưởng nhớ ngôi trường quặn vết đau
Cảnh vũ còn đây người lạc dấu
Đồi xưa vẫn đó kẻ phương nào?
Sương mù phủ lạnh dâng niềm nhớ
Nắng nhạt trùm hoang dại nỗi sầu
Biển hóa cồn dâu tình rẽ biệt
Thơ buồn khắc khoải họa vài câu
Cư- Nguyễn.