Xuân thì thoảng chốc đã
chìm sâu
Níu giữ làm sao giấc mộng đầu
Chỉ thấy sương mờ giăng núi cũ
Và nghe gió lạnh phủ thông sầu
Nhìn gương mắt đã nhăn đường gấp
Dõi ảnh vai đà trũng nếp khâu
Trước ngõ tà dương nhòa nhạt bóng
Lưng đồi ánh nguyệt rũ canh thâu
Níu giữ làm sao giấc mộng đầu
Chỉ thấy sương mờ giăng núi cũ
Và nghe gió lạnh phủ thông sầu
Nhìn gương mắt đã nhăn đường gấp
Dõi ảnh vai đà trũng nếp khâu
Trước ngõ tà dương nhòa nhạt bóng
Lưng đồi ánh nguyệt rũ canh thâu
Cư-
Nguyễn
CÚI NHẶT MÙA XUÂN .
—————-
Nối sợi dây gàu thả giếng
sâu
Đêm nghiêng vớt nửa ánh trăng đầu
Về soi gối hạ lay rèm cũ
Cúi nhặt mùa xuân rụng phiến sầu
Nếp áo thời gian nhàu vạt gấp
Hồn chiều sỏi đá kết rêu khâu
Trên sông có kẻ ngồi câu bóng
Nước đục con đò thức trắng thâu .
ts.
(Mồng 5 - Kỷ Hợi)
Đêm nghiêng vớt nửa ánh trăng đầu
Về soi gối hạ lay rèm cũ
Cúi nhặt mùa xuân rụng phiến sầu
Nếp áo thời gian nhàu vạt gấp
Hồn chiều sỏi đá kết rêu khâu
Trên sông có kẻ ngồi câu bóng
Nước đục con đò thức trắng thâu .
ts.
(Mồng 5 - Kỷ Hợi)