ĐỪNG QUÊN EM FORGET ME NOT-
20:12
Thơ ca
LÀM sao quên phố cũ người xưa
Sắc hoa màu tím nhớ bao mùa
Nhìn hoa em hỏi tên gì thế?
Đừng quên em! Em thẹn thùng cười...
Sắc hoa màu tím nhớ bao mùa
Nhìn hoa em hỏi tên gì thế?
Đừng quên em! Em thẹn thùng cười...
Đừng quên em sao mãi không về
Sao biệt phương trời trong đắm mê
Sao để màu hoa sầu tím nhớ
Sao nỡ đành quên ước hẹn thề
Sao biệt phương trời trong đắm mê
Sao để màu hoa sầu tím nhớ
Sao nỡ đành quên ước hẹn thề
Đừng quên em đâu bản
tình ca
Như đóa lưu ly ảnh nhạt nhòa
Như bóng hoàng hôn chầm chậm đến
Tím cả ngàn thông tím sắc hoa…
Như đóa lưu ly ảnh nhạt nhòa
Như bóng hoàng hôn chầm chậm đến
Tím cả ngàn thông tím sắc hoa…
Đừng quên em…vang vọng
nghìn thu
Vọng tiếng con tim đêm mịt mù
Vọng hướng ngàn sao tìm đôi mắt
Đôi mắt ngày nao chẳng oán thù…
Vọng tiếng con tim đêm mịt mù
Vọng hướng ngàn sao tìm đôi mắt
Đôi mắt ngày nao chẳng oán thù…
Thôi quên ta như quên
phố cũ
Đời phủ sương mù lạnh ngàn thu
Cư-Nguyễn
Đời phủ sương mù lạnh ngàn thu
Cư-Nguyễn
MIMOZA
- MÙA HOA CŨ.
một thời để nhớ...
một thời để nhớ...
lâu lắm không về thăm
chốn xưa
màu hoa vàng lạnh lúc giao mùa
những ngày chủ nhật xưa ra phố
nắm bàn tay ấm dưới hiên mưa
màu hoa vàng lạnh lúc giao mùa
những ngày chủ nhật xưa ra phố
nắm bàn tay ấm dưới hiên mưa
lâu lắm đường xưa lạc
lối về
lạc mùa trăng cũ đẫm cơn mê
lạc con dốc nhỏ vàng hoa nhớ
lạc cả đời nhau chuyện hẹn thề
lạc mùa trăng cũ đẫm cơn mê
lạc con dốc nhỏ vàng hoa nhớ
lạc cả đời nhau chuyện hẹn thề
lâu lắm đâu rồi bản tình
ca?
áo em vàng mật mimoza
những chiều thứ bẩy em không đến
nỗi nhớ cũng vàng theo màu hoa
áo em vàng mật mimoza
những chiều thứ bẩy em không đến
nỗi nhớ cũng vàng theo màu hoa
lâu lắm dường như đã
thiên thu
những đồi thông ẩm ướt sương mù
những đêm khuya lạnh mòn con mắt
dấu bóng hình em dưới bóng thù
những đồi thông ẩm ướt sương mù
những đêm khuya lạnh mòn con mắt
dấu bóng hình em dưới bóng thù
mimoza...mimoza...
mùa hoa cũ
lạnh buốt đời ta tận thiên thu..
VÕ HUY TRIỆU
lạnh buốt đời ta tận thiên thu..
VÕ HUY TRIỆU
CỜ HÀNG
20:11
Thơ ca
ĐÊM tàn cụt hứng nửa
đường thi
Nhoẻn miệng nàng kêu gỡ thế kỳ
Mã hớ hênh chờ không chuẩn bị
Xe dè dặt tiến chẳng thèm truy…
Quân già tướng lão làm sao dí
Sĩ yếu tượng gầy khó thể đi
Chịu rũ cờ hàng cho khoẻ trí…
Còn hơn thất trận vẻ vang gì?
Cư-Nguyễn
Nhoẻn miệng nàng kêu gỡ thế kỳ
Mã hớ hênh chờ không chuẩn bị
Xe dè dặt tiến chẳng thèm truy…
Quân già tướng lão làm sao dí
Sĩ yếu tượng gầy khó thể đi
Chịu rũ cờ hàng cho khoẻ trí…
Còn hơn thất trận vẻ vang gì?
Cư-Nguyễn
Họa
TỬ CHIẾN
Ngẫu hứng canh tàn lật sử thi
Điều nghiên thế trận phá linh kỳ
Tuần sông thám đạo xe hà thí
Điệu tướng công thành pháo mã truy
Mãn cuộc trơ bàn dương chốt dí
Tan sòng hết nước tuyệt đường đi
Hành quân thắng bại đều do trí
Tử chiến còn hơn chẳng được gì
Trung Nhan
TỬ CHIẾN
Ngẫu hứng canh tàn lật sử thi
Điều nghiên thế trận phá linh kỳ
Tuần sông thám đạo xe hà thí
Điệu tướng công thành pháo mã truy
Mãn cuộc trơ bàn dương chốt dí
Tan sòng hết nước tuyệt đường đi
Hành quân thắng bại đều do trí
Tử chiến còn hơn chẳng được gì
Trung Nhan
Ảnh
Bùi Xuân Phái
CHIỀU PHA------
20:10
Thơ ca
Lưng đồi đỏ sẫm bóng tà
buông
Lặng lẽ chiều pha tím phủ buồn
Gió thoảng ven hồ mơ má tựa
Sương mờ quán nhỏ mộng môi hôn
Âm thầm vọng ngóng người xa cội
Khắc khoải hoài mong kẻ biệt nguồn
Phố lạnh trông chờ ai thổn thức
Duyên đầu hẹn ước nỡ vùi chôn…
Lặng lẽ chiều pha tím phủ buồn
Gió thoảng ven hồ mơ má tựa
Sương mờ quán nhỏ mộng môi hôn
Âm thầm vọng ngóng người xa cội
Khắc khoải hoài mong kẻ biệt nguồn
Phố lạnh trông chờ ai thổn thức
Duyên đầu hẹn ước nỡ vùi chôn…
Cư-Nguyễn
TÌM ĐÂU NHỈ…
19:57
Thơ ca
Phố lạnh sương mờ giăng
lối cũ
Thông buồn lặng lẽ lá Thu rơi
Người đi để hận sầu vương vấn
Kẻ ở còn mong đợi chẳng rời
Nhạn hút chân trời xa bóng hỡi
Thuyền lìa cuối biển biệt hình ơi
Tìm đâu kỷ niệm tìm đâu nhỉ?
Chén rượu tàn canh chén rượu mời…
Thông buồn lặng lẽ lá Thu rơi
Người đi để hận sầu vương vấn
Kẻ ở còn mong đợi chẳng rời
Nhạn hút chân trời xa bóng hỡi
Thuyền lìa cuối biển biệt hình ơi
Tìm đâu kỷ niệm tìm đâu nhỉ?
Chén rượu tàn canh chén rượu mời…
Cư-
Nguyễn
BÀ GIÀ LÊN “PHÂY”
21:17
sưu tầm
*** Mru Thang
BÀ GIÀ LÊN
" PHÂY "
< Chia sẻ from Hay Nhất >
Facebook là mạng xã hội lớn nhất hành tinh hiện nay trong việc kết nối mọi người và tạo ra quá nhiều lợi ích….Nhưng cũng có lắm tình huống dở khóc, dở cười. Một bà lão nghe lời cháu chắt lên “phây” và thế là nhận được các tin nhắn: Em năm nay bao nhiêu tuổi…. Nhà em ở đâu. … Em xinh quá ta…Mời mọi người thư giãn :
< Chia sẻ from Hay Nhất >
Facebook là mạng xã hội lớn nhất hành tinh hiện nay trong việc kết nối mọi người và tạo ra quá nhiều lợi ích….Nhưng cũng có lắm tình huống dở khóc, dở cười. Một bà lão nghe lời cháu chắt lên “phây” và thế là nhận được các tin nhắn: Em năm nay bao nhiêu tuổi…. Nhà em ở đâu. … Em xinh quá ta…Mời mọi người thư giãn :
Nghe mấy đứa cháu xui bà
Lên phây những chuyện gần xa biết liền
Nên nhờ nó lập ních nêm
Để đọc tin tức mọi miền gần xa
Tổ sư mấy đứa hại bà
Lại đăng hình ảnh bà già lên phây
Không đăng ảnh chụp mới đây
Mà đăng cái ảnh những ngày còn son
Vào phây mới được mấy hôm
Mấy thằng trai trẻ chát luôn với mình
Khen “em” xinh thật là xinh
Người ở trong hình thật giống cô tiên
Vào phây chát cả ngày đêm
Buông lời tán tỉnh nên duyên sau này
Tổ sư cả lũ chúng mày
Cứ nhìn vào ảnh có ngày chết thôi
– Anh thích “em” ở nụ cười
Thực ra răng rụng hết rồi còn đâu
– Anh thích đôi mắt bồ câu
Thực ra thì đã nát nhàu chân chim
– Anh thích ba vòng còn zin
Ngoài đời nhìn thấy đứng tim con à
– Anh thích nét đẹp kiêu sa
Ngày xưa đi học ta là hoa khôi
– Thích “em” nói chuyện rất vui
Ta là cô giáo một thời dạy văn
Mình nói là bạn đã nhầm
Thì nó lại bảo chẳng cần quan tâm
Tán chuyện với “em” vài lần
Là anh đã thấy đời cần có “em”
Nó hỏi quê quán, họ tên
Trả lời với nó ních nêm Mộng Đào
Quê quán thì giáp nước Lào
Cứ vào xứ Nghệ, huyện nào phôn sau
Nó say mình thật rồi sao
Thế thì cho nó nốc ao nhớ đời
Có tìm khắp cả đất trời
Mộng Đào không thấy trên đời đâu nha.
…
Cháu ơi ! Mau mở phây ra
Mộng Đào gỡ xuống không bà thần kinh..
Lên phây những chuyện gần xa biết liền
Nên nhờ nó lập ních nêm
Để đọc tin tức mọi miền gần xa
Tổ sư mấy đứa hại bà
Lại đăng hình ảnh bà già lên phây
Không đăng ảnh chụp mới đây
Mà đăng cái ảnh những ngày còn son
Vào phây mới được mấy hôm
Mấy thằng trai trẻ chát luôn với mình
Khen “em” xinh thật là xinh
Người ở trong hình thật giống cô tiên
Vào phây chát cả ngày đêm
Buông lời tán tỉnh nên duyên sau này
Tổ sư cả lũ chúng mày
Cứ nhìn vào ảnh có ngày chết thôi
– Anh thích “em” ở nụ cười
Thực ra răng rụng hết rồi còn đâu
– Anh thích đôi mắt bồ câu
Thực ra thì đã nát nhàu chân chim
– Anh thích ba vòng còn zin
Ngoài đời nhìn thấy đứng tim con à
– Anh thích nét đẹp kiêu sa
Ngày xưa đi học ta là hoa khôi
– Thích “em” nói chuyện rất vui
Ta là cô giáo một thời dạy văn
Mình nói là bạn đã nhầm
Thì nó lại bảo chẳng cần quan tâm
Tán chuyện với “em” vài lần
Là anh đã thấy đời cần có “em”
Nó hỏi quê quán, họ tên
Trả lời với nó ních nêm Mộng Đào
Quê quán thì giáp nước Lào
Cứ vào xứ Nghệ, huyện nào phôn sau
Nó say mình thật rồi sao
Thế thì cho nó nốc ao nhớ đời
Có tìm khắp cả đất trời
Mộng Đào không thấy trên đời đâu nha.
…
Cháu ơi ! Mau mở phây ra
Mộng Đào gỡ xuống không bà thần kinh..
Minh Nguyễn ST
CHỊ BIẾT KHÔNG?
21:51
Thơ ca
Ảnh thích em rồi chị
biết không?
Lâu nay vụng trộm ái ân ròng...
Chị rằng danh phận như khói mỏng
Ảnh than tình chồng vợ trống không...?
Lâu nay vụng trộm ái ân ròng...
Chị rằng danh phận như khói mỏng
Ảnh than tình chồng vợ trống không...?
Ảnh bảo chị ghen cũng mất công
Ảnh nói yêu em rất thật lòng...
Ước gì ảnh thoát ngay thòng lọng
Bay đến cùng em... giã biệt lồng!
Ảnh nói yêu em rất thật lòng...
Ước gì ảnh thoát ngay thòng lọng
Bay đến cùng em... giã biệt lồng!
Cư-
Nguyễn.
Xướng
CHÁN CHỒNG
CHÁN CHỒNG
Chị chán chồng rồi em
biết không?
Bao đêm gối chiếc lệ tuôn ròng
Có danh không phận đường tơ mỏng
Em thích chồng chị, chị biếu không
Bao đêm gối chiếc lệ tuôn ròng
Có danh không phận đường tơ mỏng
Em thích chồng chị, chị biếu không
Chị biết đời này lắm bất
công
Người thì khao khát, kẻ phai lòng
Cám ơn em đã đeo thòng lọng
Giúp chị tung bay, thoát củi lồng.
Người thì khao khát, kẻ phai lòng
Cám ơn em đã đeo thòng lọng
Giúp chị tung bay, thoát củi lồng.
Đặng
Tường Vy
THẰNG EM
21:48
Văn chương
Chiều nay, xem
bài "Kiếp sau" trên trang "Tuổi hoa" tự nhiên M nhớ đến thằng
em trai sinh đôi của M môt cách lạ lùng.
Lúc M viết cmt cho bài viết đó, M đã khóc. Nước mắt đã chảy ra mà nỗi buồn chẳng vơi đi tí nào cả !
M nhớ đến Mẫn, nhớ đến những ngày còn nhỏ ở Long Hương. Nó cũng thuộc loại nghịch có tiếng. Có lần má M bồng em bé đi hớt tóc.
Khi đi ngang qua Chợ Cũ, em bé của M nhìn lên mấy cây me thật cao và la to lên
- Anh Cu kìa !
Má M nhìn lên. Không thể nấp vào đâu được nữa ! Rõ ràng anh Cu đang đứng trên tán me thật cao lấm lét nhìn xuống. Má M gọi nó leo xuống mà lạc cả giọng vì sợ nó té.
Nó là thằng con trai độc nhất trong nhà. Gần cả chục đứa con gái mà có mỗi nó là con trai bảo sao má M không cưng nó được.
Lần khác, bà Mười bán nem nướng ở xéo xéo trước cửa nhà M đang bưng lò than ra quạt để bán buổi chiều thì ở đâu nó chạy thục mạng về và phóng như bay qua cái lò lửa than trước cặp mắt sửng sốt của bà Mười. Rõ ràng là nó không cố ý. M nghĩ là nó đang bị đứa nào rượt nên chạy nhanh đến thế ! Hàng người ta mới dọn ra chưa kịp bán mở hàng. Thế là thằng em M lén chạy xuống nhà bếp lấy cái bao tải trùm lên để trốn vì sợ bị ăn đòn. Cả nhà nhốn nháo đi tìm nó về cho ba M hỏi tội.
Đêm đó trăng sáng lắm ! Em M đi xuống bếp tìm cái dao thấy hai bàn chân trần đang thò ra và nhìn lên là một cái bao trùm kín mít từ trên xuống. Nó sợ quá hét ầm lên. Thế là nó hết đường trốn và bị ba cho ăn roi.
Nhớ hồi học lớp Đệ thất, M phải mặc áo dài đi học. Hôm đó, trời mưa to lắm. Hai chị em chở nhau đi học bằng xe đạp. Khi đi ngang nhà ông Võ O, hội trưởng hội phụ huynh trường M, nước ngập cao trên mặt đường nhựa. Nhà ông đó lại có chó dữ chạy xồ ra sủa ầm ỹ. Thằng em M lính quýnh lạc tay lái, làm M té xuống nước, áo dài dính đầy nước bẩn, cặp sách rơi xuống nước, sách vở ướt nhem. M kiểm tra cặp, khóc nức nở. Không phải khóc vì mấy quyển vở bị mực nhòe lem luốc chữ. Cũng không phải té bị đau hay ướt quần áo mà M khóc dai vì bịch bánh men M mới mua chưa kịp ăn bị nước mưa thấm vào thành bột nhão nhoét. M khóc và bắt đền nó. Nó phải hứa là sẽ mua đền 2 bịch bánh đó M mới thôi khóc.
Nó thân thiết với M như hình với bóng. Những đứa bạn thân của nó M đều chơi thân. Và những trò nghịch ngợm của con trai M đều tham gia.
Lúc còn nhỏ, M cứ xin má cho mang thau quần áo xuống sông giặt mặc dù là nhà có người giúp việc. M nhớ là lúc đó là giặt bằng cục xà bông to hình lập phương màu trắng đục có ghi 72% dầu. Thật ra giặt quần áo chỉ là cái cớ để được xuống sông bắt cá. Thau quần áo thì để trên một cục đá to gần bờ sông. Hai chị em hì hục đuổi theo mấy con cá có sọc mà M đặt cho nó là cá câng. Mải mê bắt cá nên không để ý là nước lên cao quá cục đá. Lúc đó, M và nó phải thi nhau vớt quần áo đang trôi tự do và cục xà bông thì tan ra chỉ còn một nửa.
Lớn lên thì nghịch theo kiểu khác. M nhớ năm học lớp Đệ nhị, nó thích chạy xe Honda lắm mà ba M không cho. Vậy là nó câu dây điện chỗ công tắc xe và chẳng cần chìa khóa xe. Nó đạp cho nổ máy và ra hiệu M ra cho nó chở đi chơi.
Nó chở M ra chỗ cầu Sở Muối và chạy hết tốc lực. Xe phóng như bay. Tóc M bay tả tơi trong gió. Gió thổi rát cả mặt. Vậy mà hai chị em cười hớn hở trong niềm vui của kẻ chiến thắng.
Đúng là con nít ! Chẳng biết sợ gì cả !
Thế là M mê tốc độ từ ngày đó các bạn ạ !
Bây giờ cứ leo lên xe là M phóng thật nhanh.
Lúc M viết cmt cho bài viết đó, M đã khóc. Nước mắt đã chảy ra mà nỗi buồn chẳng vơi đi tí nào cả !
M nhớ đến Mẫn, nhớ đến những ngày còn nhỏ ở Long Hương. Nó cũng thuộc loại nghịch có tiếng. Có lần má M bồng em bé đi hớt tóc.
Khi đi ngang qua Chợ Cũ, em bé của M nhìn lên mấy cây me thật cao và la to lên
- Anh Cu kìa !
Má M nhìn lên. Không thể nấp vào đâu được nữa ! Rõ ràng anh Cu đang đứng trên tán me thật cao lấm lét nhìn xuống. Má M gọi nó leo xuống mà lạc cả giọng vì sợ nó té.
Nó là thằng con trai độc nhất trong nhà. Gần cả chục đứa con gái mà có mỗi nó là con trai bảo sao má M không cưng nó được.
Lần khác, bà Mười bán nem nướng ở xéo xéo trước cửa nhà M đang bưng lò than ra quạt để bán buổi chiều thì ở đâu nó chạy thục mạng về và phóng như bay qua cái lò lửa than trước cặp mắt sửng sốt của bà Mười. Rõ ràng là nó không cố ý. M nghĩ là nó đang bị đứa nào rượt nên chạy nhanh đến thế ! Hàng người ta mới dọn ra chưa kịp bán mở hàng. Thế là thằng em M lén chạy xuống nhà bếp lấy cái bao tải trùm lên để trốn vì sợ bị ăn đòn. Cả nhà nhốn nháo đi tìm nó về cho ba M hỏi tội.
Đêm đó trăng sáng lắm ! Em M đi xuống bếp tìm cái dao thấy hai bàn chân trần đang thò ra và nhìn lên là một cái bao trùm kín mít từ trên xuống. Nó sợ quá hét ầm lên. Thế là nó hết đường trốn và bị ba cho ăn roi.
Nhớ hồi học lớp Đệ thất, M phải mặc áo dài đi học. Hôm đó, trời mưa to lắm. Hai chị em chở nhau đi học bằng xe đạp. Khi đi ngang nhà ông Võ O, hội trưởng hội phụ huynh trường M, nước ngập cao trên mặt đường nhựa. Nhà ông đó lại có chó dữ chạy xồ ra sủa ầm ỹ. Thằng em M lính quýnh lạc tay lái, làm M té xuống nước, áo dài dính đầy nước bẩn, cặp sách rơi xuống nước, sách vở ướt nhem. M kiểm tra cặp, khóc nức nở. Không phải khóc vì mấy quyển vở bị mực nhòe lem luốc chữ. Cũng không phải té bị đau hay ướt quần áo mà M khóc dai vì bịch bánh men M mới mua chưa kịp ăn bị nước mưa thấm vào thành bột nhão nhoét. M khóc và bắt đền nó. Nó phải hứa là sẽ mua đền 2 bịch bánh đó M mới thôi khóc.
Nó thân thiết với M như hình với bóng. Những đứa bạn thân của nó M đều chơi thân. Và những trò nghịch ngợm của con trai M đều tham gia.
Lúc còn nhỏ, M cứ xin má cho mang thau quần áo xuống sông giặt mặc dù là nhà có người giúp việc. M nhớ là lúc đó là giặt bằng cục xà bông to hình lập phương màu trắng đục có ghi 72% dầu. Thật ra giặt quần áo chỉ là cái cớ để được xuống sông bắt cá. Thau quần áo thì để trên một cục đá to gần bờ sông. Hai chị em hì hục đuổi theo mấy con cá có sọc mà M đặt cho nó là cá câng. Mải mê bắt cá nên không để ý là nước lên cao quá cục đá. Lúc đó, M và nó phải thi nhau vớt quần áo đang trôi tự do và cục xà bông thì tan ra chỉ còn một nửa.
Lớn lên thì nghịch theo kiểu khác. M nhớ năm học lớp Đệ nhị, nó thích chạy xe Honda lắm mà ba M không cho. Vậy là nó câu dây điện chỗ công tắc xe và chẳng cần chìa khóa xe. Nó đạp cho nổ máy và ra hiệu M ra cho nó chở đi chơi.
Nó chở M ra chỗ cầu Sở Muối và chạy hết tốc lực. Xe phóng như bay. Tóc M bay tả tơi trong gió. Gió thổi rát cả mặt. Vậy mà hai chị em cười hớn hở trong niềm vui của kẻ chiến thắng.
Đúng là con nít ! Chẳng biết sợ gì cả !
Thế là M mê tốc độ từ ngày đó các bạn ạ !
Bây giờ cứ leo lên xe là M phóng thật nhanh.
Minh Nguyễn
TIẾNG ĐÀN XƯA
19:50
Thơ ca
Nghẹn cả vần thơ uất
nhịp đàn
Cung sầu não nuột trĩu hồn mang
Tình ca đất Mẹ im lìm trướng
Biệt khúc quê hương lắng động màn
Lặng lẽ âm buồn da diết gợi
Âm thầm điệu oán rã rời tan
Hoài lang dạ cổ đầy thương nhớ
Nối lại tơ lòng khỏi trái ngang
Cung sầu não nuột trĩu hồn mang
Tình ca đất Mẹ im lìm trướng
Biệt khúc quê hương lắng động màn
Lặng lẽ âm buồn da diết gợi
Âm thầm điệu oán rã rời tan
Hoài lang dạ cổ đầy thương nhớ
Nối lại tơ lòng khỏi trái ngang
Cư-Nguyễn
CHUYỂN BẾN
21:17
Thơ ca
Gió bạt xô dòng chuyển bến thương
Tình xưa thổn thức dạ sầu vương
Lỡ mang phận bạc đành chia hướng
Lạc dấu duyên may nở rẽ đường
Tủi mối tình đầu đêm chuốc lượng
Thầm mong đoạn cuối ngập mơ lường
Mỏng manh phận liễu trăng tơ tưởng
Lốicũ chờ nhau hẹn bước đường.....
THH
Tình xưa thổn thức dạ sầu vương
Lỡ mang phận bạc đành chia hướng
Lạc dấu duyên may nở rẽ đường
Tủi mối tình đầu đêm chuốc lượng
Thầm mong đoạn cuối ngập mơ lường
Mỏng manh phận liễu trăng tơ tưởng
Lốicũ chờ nhau hẹn bước đường.....
THH
Bài
họa
---
ĐÔI BỜ ---
Đã
lỡ ươm mầm giọt nhớ thương
Đành thôi gởi lại mối tơ vương
Người đi ngoảnh mặt rời hai hướng
Kẻ ở chồn chân một nẽo đường
Lỗi hẹn dâng sầu sao ước lượng
Thề xưa ngập tủi chẳng đâu lường
Còn chăng kỷ niệm mà mơ tưởng
Ngã rẽ đôi bờ bến sông tương......
Đành thôi gởi lại mối tơ vương
Người đi ngoảnh mặt rời hai hướng
Kẻ ở chồn chân một nẽo đường
Lỗi hẹn dâng sầu sao ước lượng
Thề xưa ngập tủi chẳng đâu lường
Còn chăng kỷ niệm mà mơ tưởng
Ngã rẽ đôi bờ bến sông tương......
___TNT___
KÝ ỨC THỜI ÁO TRẮNG
21:16
Âm nhạc
Để ghi dấu lại ca khúc của Thi sỹ Ngọc Hân Trịnh, Ký ức thời áo trắng,,,
Lời Ngọc Hân Trịnh
Nhạc và trình bày : Thành phố Biển,,
Mùa hè lại đến. Xin chân thành cảm ơn quý vị và ACE đã yêu mến Thơ. Nhạc . Thay mặt thi sỹ Ngọc Hân Trịnh Cảm ơn quý vị rất nhiều. Thân chúc đến quý vị mọi điều tốt lành và Hạnh phúc...
SÀI GÒN THỨ 7
21:13
sưu tầm
Có người bạn viết trong
comment của anh ta: Các bạn trẻ ngày nay chắc chắn không biết Sài Gòn Thứ Bảy
ngày xưa ra sao đâu. Câu nói này chợt gợi ra trong tôi bao nhiêu là kỷ niệm.
Khoảng chừng
3 giờ chiều. Khi mây trắng, mây xanh trở về thành phố, khi gió chiều bắt đầu
thổi mát trên các đường phố chính như Tự Do, Nguyễn Huệ, Pasteur. Những quán
kem nhìn ra vỉa hè như Mai Hương, Phương Lan, Cafeteria ( hình như khai trương
năm 70, 71 không nhớ rõ, trong quán là một là một hình ảnh rừng Thu rất đẹp chung quanh tường) trên đường Lê Lợi
(bây giờ không biết bị đổi tên là gì?) đông nghẹt người ngồi ăn kem ,đồng thời
để "rửa mắt" dõi theo những giai nhân thả bộ theo hè phố . Có thể
thấy khá nhiều sinh viên sĩ quan Thủ Đức, hoặc Không Quân trang trọng trong
những bộ đồ phép bên cạnh người yêu. Không phải ngẫu nhiên mà có câu "gió
heo may đã về, chiều tím loang vỉa hè, và gió hôn tóc thề..." Sài Gòn về
chiều rất mát mẻ, đôi khi lạnh vào buổi tối vì gió dưới bến Bạch Đằng thổi lên.
Tiếng mời chào từ những người bán hàng, tiếng nhạc vọng ra từ các cửa hiệu hai
bên đường. Âm thanh, tiếng hát đó không bao giờ có thể quên. Đường phố nhiều
khi đông người, nhưng bình yên, ít khi có nạn giựt đồ cướp bóc như sau này.
Ngay cả khi bạn dạo phố vào ban đêm
Về Sài Gòn dạo chơi
chiều thứ Bảy với người yêu là một sự hanh phúc rất thi vị. Ngoài con đường Duy
Tân cây dài bóng mát mà hầu như ai trong chúng ta cũng biết trong Trả lại em
yêu của Phạm Duy, còn có đường Nguyễn Du đầy lá Me bay. Nơi chốn rất bình yên,
đẹp đẽ và lãng mạn để bạn có thể "ôm em trong tay mà đã nhớ em ngày sắp
tới" như lời thơ của thầy Thanh Tâm Tuyền. Nhưng nếu vắng nàng thì ta giả
bộ làm "người hùng cô đơn" đi ngắm hạnh phúc của thiên hạ. Hoặc tìm
một bóng hồng nào cũng cô đơn như mình. Đêm xuống thì đã có những nơi rất xứng
đáng để vào. Đêm Màu Hồng nghe Duy Trác, Sĩ Phú, ban tam ca Đông Phương, Queen
Bee với Lệ Thu, đôi khi có Carol Kim, phòng trà Tự Do nghe Khánh Ly hát, Chez
Jo Marcel, vủ trường Olympia, hoặc hội quán Tre nơi có Lê Uyên và Phương tha
thiết với "Vũng Lầy của chúng ta" hoặc "Uống nước bên bờ suối. .
Nếu muốn đánh dấu một ngày về thăm bằng bữa ăn tối trịnh trọng với người yêu
thì vào nhà hàng La Cave (cái Hầm) nơi có những món ăn Pháp rất đặc biệt, với
những người hầu bàn vô cùng lịch sự và chu đáo.
Và cứ thế. Sài Gòn êm
đềm trôi.
Nguyễn Khôi Việt
Nguyễn Khôi Việt
Minh Nguyễn ST
Bến cá phường Đức Long.
19:42
Hình ảnh
Bến cá phường Đức Long.
21/3/2019.
Sáng nay xách máy xuống bến cá chụp vài poses.
Trời nắng quá.
21/3/2019.
Sáng nay xách máy xuống bến cá chụp vài poses.
Trời nắng quá.
Đức Nguyễn
CÙNG TRĂNG
19:40
Thơ ca
TRĂNG vàng vỏ bóng đợi
cùng em
Khắc khoải chờ ai lặng trước thềm
Nhạn khuất chân trời mong tiếc mãi
Thuyền mờ cuối biển vọng buồn thêm
Người đang ở lại sầu duyên lỡ
Kẻ hút miền xa thoả mộng đềm
Mắt mỏi mòn trông nhoè ngấn lệ…
Xuân thì héo rũ nhạt nhoà đêm
Cư-Nguyễn
Khắc khoải chờ ai lặng trước thềm
Nhạn khuất chân trời mong tiếc mãi
Thuyền mờ cuối biển vọng buồn thêm
Người đang ở lại sầu duyên lỡ
Kẻ hút miền xa thoả mộng đềm
Mắt mỏi mòn trông nhoè ngấn lệ…
Xuân thì héo rũ nhạt nhoà đêm
Cư-Nguyễn
Phố
19:55
Thơ ca
Đèn mầu lung linh
Phố đèn mầu
Phố đèn mầu
Phố không ngủ
Lung linh đèn mầu
Lung linh đèn mầu
Phố không bầu trời
Phố không ánh trăng sao
Phố không ánh trăng sao
***
Phố không sao đêm
Phố không trăng vàng
Đèn mầu
Tội nghiệp
Tội nghiệp
Chưa từng biết ..
Giọt sương trên ngọn cỏ
Giọt sương trên ngọn cỏ
Đẹp tuyệt vọng
Huyền hoặc
Mong manh
***
Người đi
Phố đèn mầu xa lạ quá
Phố đèn mầu xa lạ quá
Con tim hấp hối
Trốn lên đồi , đồi cỏ xanh
Trốn lên đồi , đồi cỏ xanh
Người vẫn phố đèn mầu
Người với người
Lướt qua nhau...
CN
21/ 3/ 2019
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)