Vào mùa chay, giáo đường mang mầu tím buồn. Mầu tím trên bàn thờ, trên thập giá, mùa của mầu tím hoa sim, mầu tím không tuyệt vọng khóc thương, mà là thương và nhớ. Thương vì có xót xa cho một lỡ lầm nào đó. Nhớ vì có mong chờ, có gọi đì và muốn nghe hồi âm.
Ngày xưa còn là học trò, tôi cũng thích những bài ca" mầu hoa phượng thắm như máu con tim." Và những bài thơ nói về hoa sim hoặc đọc chuyện tuổi hoa tím. Cả hai loại hoa sim tím đều man mác buồn, nở trong mùa hạ nắng, mùa học trò chia tay cuối sân trường, không có phượng vĩ, nhưng có mầu tím hoa sim. Mấy chục năm rồi, bây giờ tôi mới nhìn lại được những cánh hoa sim. Ngày xưa còn bé, mùa tháng năm dâng hoa, chỉ biết nô đùa, không biết mầu tím trên bàn tay những người thiếu nữ. Hôm nay đứng nhìn mầu tím, không còn cánh hoa tím năm xưa. Người thiếu nữ năm xưa dâng hoa cũng bỏ quê nghèo theo mầu tím nhạt nhoà của dòng đời.
TH