Mây nghiêng xuống, che nắng trưa hừng hực,
Gió trốn tìm nên gió hỏng lao xao.
Giọt đàn rung như nhịp thở lào khào...
Những bà ngoại chụm đầu vào ca hát.
Tiếng hát vui làm ngày hè chợt mát,
Bập bùng say ta gõ nhịp vào bàn.
Ông nội cười luyến láy giọng vang vang.
Thương, thương quá tháng ngày ta đã có
Trong phút chốc ta quên ngay khốn khó
Quên cuộc đời bao tất bật, lo toan.
Bằng hữu cho ta kỷ niệm huy hoàng,
Ta sống khỏe trong tháng ngày còn lại.
Đến đây nào! bạn tôi đừng nghi ngại.
Lòng luyến thương san lấp mọi ưu phiền
Dưới mái trường ngày ấy thật hồn nhiên,
Là Báu vật cuộc đời đem ban tặng.
Bạn tôi ơi! quên bộn bề-thầm lặng,
Nếu ĐẢ THÔNG ba vạn sáu ngàn ngày....
Bao muộn phiền có lúc sẽ rời tay,
Hãy vun đắp những ngày xưa thân ái
Về đây nhé! hãy VỀ THU XẾP LẠI(TCS)