F Đặng Văn Minh ~ Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


Đặng Văn Minh


      Tối nào cũng vậy, chúng tôi hẹn nhau ra quán nước bên bờ kè đường Hoàng sa gần Thị-nghè. Thường tới trước có anh Kiếm, Thuần, tiếp theo tôi chở Liên tới. Đôi lúc thêm vài bạn nữa như Vàng, Mùi, Hà, Trần Hoàng, hay Lãn, Sĩ Đức, Hàn Thu, Thúy Hương, Lộc, Nhân, Kết, Trung Lâm ngoài Phan-thiết vô. Thời đó chúng tôi coi bờ kè như một điểm hẹn hò, có cả Đức Phán nữa chứ cũng bị chúng tôi lôi ra đó.
      Chúng tôi đang ngồi uống nước, thấy Minh vội vã chạy xe gắn máy đến. Hôm nay Minh tới một mình không chở cô vợ xinh đẹp Hòa theo. Chắc Minh chạy xe về ghé luôn, thường là như vậy Minh luôn đến trể bận còn đang chở hàng cho khách. Trong lúc mọi người cơm nước xong xuôi nghỉ ngơi, Minh đang còn vật lộn mưu sinh trên đường. Người sinh ra để chịu kiếp khổ hay sao ấy, chúng tôi nhìn bạn lem luốc giờ nầy thấy sót đau quá. Chúng tôi giả lả nói chuyện vui cho bạn khuây khỏa tới khi quán dẹp, giành nhau trả tiền nước không để bạn trả.
      Có một hôm Minh chở Hòa ra ăn mặc sạch sẽ, chúng tôi thắc mắc. Minh nói chiều nay về sớm chở vợ ra chơi, một hồi vỡ lẽ hôm nay là ngày sinh nhật Hòa. Tôi nói chơi, “Vậy hôm nay Minh phải bao nhen!” Sinh nhật vợ mà chỉ có mấy ly sinh tố quá đơn giản. Minh không dám nói ngày sinh nhật sợ làm phiền, chúng tôi hiểu bạn rất khó khăn eo hẹp. Ở cái thành phố Sài-gòn hoa lệ nầy, đằng sau dãy phố mặt tiền sang trọng, ra tận mút sau ruộng là căn nhà lụp xụp của Minh với Hòa đó. Hai vợ chồng đều làm không đủ ăn, tiền thuốc cho vợ có khi còn nhiều hơn. Trông Hòa yếu ớt xanh xao đáng ngại, Minh phải ráng sức kiếm tiền. Tiền nước hôm nay chúng tôi cũng giành trả như mọi khi. Đi ăn đi chơi chúng tôi đều rủ bạn đi, bạn cũng hơi ngại vì sự thua sút của mình. Thấy chúng tôi thật lòng bạn cũng bớt dần mặc cảm, một hôm Minh nói, “ Minh sắp xuất cảnh rồi… Minh nhớ các bạn lắm… Minh ráng đi làm có tiền gởi về họp lớp…”
      Minh làm thiệt. Minh làm cái việc không ai nghĩ ra. Nói thật không ai dám làm vì sĩ diện. Chỉ có Minh vì chúng tôi mới dám làm mà thôi. Minh thật tuyệt vời !

NTH
29-8-2012