Tặng anh một đoá hồng
Mừng anh còn có mẹ
Dành một cánh cho em
Ôi ! bạch hồng cô lẻ
Mười chín năm mất mẹ
Đời em quá lao đao
Những muộn phiền xanh xao
Không có người chia sẻ
Hạnh phúc ai còn mẹ
Dầu mẹ có ra sao ?
Đời người bớt hư hao
Vì còn nơi dựa dẫm
Hàng năm rằm tháng bảy
Mùa báo hiếu Vu Lan
Em thắp mẹ nén nhang
Mà nghe lòng buồn tủi
Là người bao nhiêu tuổi
Vẫn cứ thấy đơn côi
Bất hạnh nhất trên đời
Nếu không còn có mẹ
Vu Lan 15.7.94 (âm lịch )
Mừng anh còn có mẹ
Dành một cánh cho em
Ôi ! bạch hồng cô lẻ
Mười chín năm mất mẹ
Đời em quá lao đao
Những muộn phiền xanh xao
Không có người chia sẻ
Hạnh phúc ai còn mẹ
Dầu mẹ có ra sao ?
Đời người bớt hư hao
Vì còn nơi dựa dẫm
Hàng năm rằm tháng bảy
Mùa báo hiếu Vu Lan
Em thắp mẹ nén nhang
Mà nghe lòng buồn tủi
Là người bao nhiêu tuổi
Vẫn cứ thấy đơn côi
Bất hạnh nhất trên đời
Nếu không còn có mẹ
Vu Lan 15.7.94 (âm lịch )