Em hẹn tan trường đưa đón em.
Tần ngần trên xe đạp cũ mèm.
Gió tương tư thổi vùng Tây Bắc.
Anh đèo nhừ tử hướng Đông Nam .
Em đỏ mặt ôm cứng hông anh.
Đâu biết anh đau nhói cạnh sườn
Trườn lên đỉnh dốc hoa cả mắt
Lạy Trời cho tuột dốc không phanh.
Em chẳng ngồi yên cứ véo von.
Ngúng nguẫy xe chao đảo mấy vòng
Áo em xẻ kích vài phân nữa
Cho đời hoa nảy lá diêu bông.
Nghỉ bên nhau hai ba phút thôi.
Em gật đầu nhưng nhức cả đời.!
Mới đây mà vuông tròn sự lạ.
Em nguýt dài nên gió trở trời..!
(Hàn Sinh)