Anh vẫn yêu em chừng nào có thể
Như 3 năm Âm sẽ nhuần một lần
70 năm nhật thực toàn phần
Anh lú lẫn, em nhai trầu bỏm bẽm
Không đợi tuổi, tình ngàn xưa mầu
nhiệm
Có giận hờn đợi lúc nhú trăng lên
Em cười hom hem vẫn thấy hồn nhiên
Cất hậm hực vào vành môi nhợt nhạt
Hai số 9 nhân đôi mình bất bạt
Cọng lại rồi vẫn 9 nút long đong
Anh ước 70 tình thắm bềnh bồng
Còn say đắm bờ vai em tròn triạ
Da dẻ ấy một thời say thiên điạ
Anh một thời trượt ngã 4 lần thi
18 biết yêu -81 sinh thì...!
Em đừng khóc đời trầy da tróc vảy
Anh vẫn yêu chừng nào tim còn nhảy
Qúa 50 còn hờn gió ghen mưa
Anh nhớ năm xưa dưới gốc phượng già
Em rụt rè nói chưa yêu, chỉ thích
Anh ngớ ngẩn ôm vòng eo tinh nghịch
Chợt nói đùa thích số 8 tròn vo
Mất hết 5 hôm bứt tóc dày vò
Biết anh khổ, em mỉm cười hạnh phúc
Anh vẫn yêu em chừng nào rất mực
Chuyện giận hờn là của gió với mây
Tựa vào vai nhau nghe dạt dào đầy
Tiếng khúc khích có khàn đi chút
ít.!
(Hàn sinh)