DỐC NGÀY XƯA
Dốc ngày xưa đồi thông vươn xanh ngát
Lúc tình yêu dào dạt giữa chúng mình
Hoa thẹn thùng em đôi má hồng xinh
Liễu ngơ ngẩn ghen tình rung động lá...
Dốc ngày xưa đồi thông vươn xanh ngát
Lúc tình yêu dào dạt giữa chúng mình
Hoa thẹn thùng em đôi má hồng xinh
Liễu ngơ ngẩn ghen tình rung động lá...
Dốc ngày xưa bây giờ dường xa lạ
Nỗi cô đơn buốt giá mỗi khi về
Nỗi nhớ nhung day dứt giữa trời quê
Đâu dáng nhỏ khi mưa hè ngập lối?
Nỗi cô đơn buốt giá mỗi khi về
Nỗi nhớ nhung day dứt giữa trời quê
Đâu dáng nhỏ khi mưa hè ngập lối?
Dốc ngày xưa cuộc tình tan quá vội
Bão tố nào dữ dội cách chia người
Dâu bể nào oan nghiệt rẽ phân đôi...
Cánh én mỏng dạt trôi nơi biển rộng?
Bão tố nào dữ dội cách chia người
Dâu bể nào oan nghiệt rẽ phân đôi...
Cánh én mỏng dạt trôi nơi biển rộng?
Dốc ngày xưa rêu phủ mờ ước mộng
Mộng ban đầu lay đọng ánh sương mai..
Vỡ tan theo cơn nắng trải buông dài
Đêm khắc khoải mong hoài ai trở lại
Mộng ban đầu lay đọng ánh sương mai..
Vỡ tan theo cơn nắng trải buông dài
Đêm khắc khoải mong hoài ai trở lại
Lối ngày xưa lặng thầm ta đợi mãi...
Cư-
Nguyễn.
VẮNG XA
Vắng ai rồi khoảng không gian ngan
ngát
Ngõ vườn xưa man mát dấu đôi mình
Dáng ngoan hiền lúng liếng mắt tươi xinh
Ngày nghiêng xuống rung rinh vàng bóng lá
Ngõ vườn xưa man mát dấu đôi mình
Dáng ngoan hiền lúng liếng mắt tươi xinh
Ngày nghiêng xuống rung rinh vàng bóng lá
Vắng em rồi hắt hiu tràn nét lạ
Chiều thả trôi sợi tơ nhạt hướng về
Gió nói gì đằm thắm mối tình quê
Mây hờ hững buông tóc thề trên lối
Chiều thả trôi sợi tơ nhạt hướng về
Gió nói gì đằm thắm mối tình quê
Mây hờ hững buông tóc thề trên lối
Sao thế em? đừng bước đi quá vội
Để hoa thơm vương vấn dỗi chân người
Cỏ cũng buồn rờn rợn lướt bên tôi
Hàng cau cỗi đong đưa tàu lá rộng
Để hoa thơm vương vấn dỗi chân người
Cỏ cũng buồn rờn rợn lướt bên tôi
Hàng cau cỗi đong đưa tàu lá rộng
Vắng em rồi đêm dài ôm gối mộng
Tim say nồng ước vọng đón ngày mai
Dáng ngoan xưa trinh nguyên nét trang đài
Ta thờ thẩn tìm đâu chiều trả lại
Tim say nồng ước vọng đón ngày mai
Dáng ngoan xưa trinh nguyên nét trang đài
Ta thờ thẩn tìm đâu chiều trả lại
Vắng em rồi vườn xưa còn nhớ mãi…
Hồ Thúy
Hương.