Không niềm tin, không một tia hy vọng
Tương lai em rồi biết sống ra sao
Bao la người giữa đất rộng trời cao
Mà chẳng có nơi nào cho em tựa!...
Tương lai em rồi biết sống ra sao
Bao la người giữa đất rộng trời cao
Mà chẳng có nơi nào cho em tựa!...
Em tủi thân nên đôi dòng lệ ứa
Thèm ổ bánh mì, ly sữa nóng trong đêm!...
Ôi thương sao những điều ước của em
Chỉ giản dị, em thèm mà... chẳng có!
Thèm ổ bánh mì, ly sữa nóng trong đêm!...
Ôi thương sao những điều ước của em
Chỉ giản dị, em thèm mà... chẳng có!
Cứ rong rủi sống rày đây mai đó
Tránh vào đâu những cơn gió dập vùi
Những cơn mưa mãi rả rích không nguôi
Em co ro, giữa dòng người hối hả...
Tránh vào đâu những cơn gió dập vùi
Những cơn mưa mãi rả rích không nguôi
Em co ro, giữa dòng người hối hả...
Và chẳng hiểu, sao họ vô tình quá
Không thấy em đang buốt giá lẻ loi
Cha không thương, mẹ cũng bỏ đi rồi
Phải lê lết, ngồi đầu đường xó chợ.
Không thấy em đang buốt giá lẻ loi
Cha không thương, mẹ cũng bỏ đi rồi
Phải lê lết, ngồi đầu đường xó chợ.
Thèm một gói xôi, thèm ăn tô phở
Thèm một lần có người mở vòng tay
Đón nhận em cho qua hết tháng ngày
Sang trang mới với tương lai rộng mở...
Thèm một lần có người mở vòng tay
Đón nhận em cho qua hết tháng ngày
Sang trang mới với tương lai rộng mở...
Ôi... thương sao những mảnh đời bất
hạnh...!!!
TH