Đọc thơ anh nỗi niềm
dâng thê thiết
Xin muộn phiền da diết
thả dòng sâu
Thời gian luôn là
phương thuốc nhiệm mầu
Chữa vết tình ẩn lâu
trong tiềm thức
Chẳng hữu duyên xin ai
thôi day dứt
Nẻo mê cuồng cắt đứt để
lòng vui
Đừng nghe anh chua xót
lẫn ngậm ngùi
Vì ngày tháng lấp vùi
trong bổn phận
Bên vợ con anh cân
phân vướng bận
Có lẽ nào anh vẫn nhớ
em sao?
Tình như mây như gió
vút trăng màu
Không dào dạt ầm ào
như khúc hát
Hai chúng ta mái đầu
nay đã bạc
Chuyện hôm nào tan tác
sóng cuốn trôi
Nhưng thật tâm em xúc
cảm bồi hồi
Cám ơn nhé tình anh dồi
kỷ niệm
Hồ Thúy Hương