Thu
chiều quạnh quẽ tiếng Mưa rơi
Lá cũng nhòa Mưa rụng cánh rời
Đất lạ cầu Mưa đừng trổi hỡi?
Quê người bảo sóng lặng Mưa ơi...
Vì Mưa bão biệt đời hai ngả
Bởi gió Mưa lìa phận mỗi nơi
Rả rích Mưa buồn gieo nhớ vợi...
Mưa càng buốt lạnh cả hồn tôi!
Cư- Nguyễn.
Lá cũng nhòa Mưa rụng cánh rời
Đất lạ cầu Mưa đừng trổi hỡi?
Quê người bảo sóng lặng Mưa ơi...
Vì Mưa bão biệt đời hai ngả
Bởi gió Mưa lìa phận mỗi nơi
Rả rích Mưa buồn gieo nhớ vợi...
Mưa càng buốt lạnh cả hồn tôi!