Đêm Phan Thành hắt hiu buồn ngõ vắng
Đóm lập lòe ngõ trúc chạy quanh co
Ngõ vắng lặng co ro nằm ủ rũ
Tiếng ve sầu rỉ rả khúc thiên thu...
Đóm lập lòe ngõ trúc chạy quanh co
Ngõ vắng lặng co ro nằm ủ rũ
Tiếng ve sầu rỉ rả khúc thiên thu...
Đêm Phan Thành không xa hoa tráng lệ
Một mình tôi trên ngõ vắng đi về
Độc hành bước cô liêu người lữ khách
Nhớ nhung về ngày ấy đã rời xa
Một mình tôi trên ngõ vắng đi về
Độc hành bước cô liêu người lữ khách
Nhớ nhung về ngày ấy đã rời xa
Cuộc đời ta như ngõ vắng sân ga
Nhớ ngày ấy những buổi chiều tiễn biệt
Kẻ ở người đi buồn nào da diết
Xiết chặt tay mà không nói nên lời...
Nhớ ngày ấy những buổi chiều tiễn biệt
Kẻ ở người đi buồn nào da diết
Xiết chặt tay mà không nói nên lời...
Cũng bởi vì mùa thu rơi rụng lá
Rồi đông qua, xuân đến lại hè về
Qua ngõ vắng cành thu trơ trụi lá
Cuộc đời ta sao lắm nổi phong ba....
Rồi đông qua, xuân đến lại hè về
Qua ngõ vắng cành thu trơ trụi lá
Cuộc đời ta sao lắm nổi phong ba....
Ta là người lữ khách nhớ quê nhà
Ngõ vắng buồn đường tình chia hai ngã
Cánh phượng buồn mùa hạ sầu chia xa
Đời đảo điên mấy ai không vấp ngã...
Ngõ vắng buồn đường tình chia hai ngã
Cánh phượng buồn mùa hạ sầu chia xa
Đời đảo điên mấy ai không vấp ngã...
Ngõ vắng đêm nay ta bước não nề
Buồn héo hắt nhớ về ngày thơ ấy
Cùng bạn bè trên đường nắng hây hây
Ôm tập sách tà áo trắng tung bay...
Buồn héo hắt nhớ về ngày thơ ấy
Cùng bạn bè trên đường nắng hây hây
Ôm tập sách tà áo trắng tung bay...
Tình thơ ngây như khúc nhạc mê say
Qua ngõ vắng giọt sương mềm ngấn lệ
Ta bước thầm qua lối nhỏ đi về
Héo hắt sầu qua ngõ vắng lê thê...
Nguyễn
Em
Qua ngõ vắng giọt sương mềm ngấn lệ
Ta bước thầm qua lối nhỏ đi về
Héo hắt sầu qua ngõ vắng lê thê...