Viên đạn thời gian xuyên ngọt lịm,
Ngơ ngác sa đàn gãy cánh chim...
Ngọn gió tàn thu se buốt lạnh,
Rồi sẽ ai đây giữa im lìm
Ngơ ngác sa đàn gãy cánh chim...
Ngọn gió tàn thu se buốt lạnh,
Rồi sẽ ai đây giữa im lìm
Viên đạn thời gian chẳng bất ngờ...
Nhẹ nhàng cướp mất những ngày thơ
Dịu dàng điểm bạc trên mái tóc,
Và rất hồn nhiên rất hững hờ!
Nhẹ nhàng cướp mất những ngày thơ
Dịu dàng điểm bạc trên mái tóc,
Và rất hồn nhiên rất hững hờ!
Viên đạn thời gian quả vô tình,
Làm sao ngờ được đến phiên mình...
Hoa vẫn ngát hương chim vẫn hót,
Người ngỡ ngàng bỏ cuộc lặng thinh!
Làm sao ngờ được đến phiên mình...
Hoa vẫn ngát hương chim vẫn hót,
Người ngỡ ngàng bỏ cuộc lặng thinh!
Viên đạn thời gian! Bóng chiều tà?
Đời người như giấc mộng Nam Kha!
Cười hôm qua đó nay lặng lẽ,
Ngã gục bên đường trong xót xa.
Đời người như giấc mộng Nam Kha!
Cười hôm qua đó nay lặng lẽ,
Ngã gục bên đường trong xót xa.
Cư- Nguyễn.