ẢO KHÔNG
Ảo ảo không không bám khó rời
Hư hư thực thực hỏi sao vơi
Sân si nặng nợ đeo muôn kiếp
Dục vọng đa mang đuổi cả đời
Thế thái buồn phiền hoen lệ đọng
Dương gian oán trách đẫm châu rơi
Ung dung trút gánh sầu tàn vợi
Lững thững buông tay rảo đỉnh trời.
Ảo ảo không không bám khó rời
Hư hư thực thực hỏi sao vơi
Sân si nặng nợ đeo muôn kiếp
Dục vọng đa mang đuổi cả đời
Thế thái buồn phiền hoen lệ đọng
Dương gian oán trách đẫm châu rơi
Ung dung trút gánh sầu tàn vợi
Lững thững buông tay rảo đỉnh trời.
Cư- Nguyễn
SẮC KHÔNG
Không không sắc sắc nọ đừng rời
Buổi ngỏ lòng thiền đáy nước vơi
Lững thững thu say buồn mấy khắc
Xanh xao lá úa rụng ngàn đời
Vì tình phải để con tim khóc
Bởi cảnh đành nhìn giọt lệ rơi
Nỡ đã gieo duyên mình hội ngộ
Hay chăng ý tốt gởi về trời
Buổi ngỏ lòng thiền đáy nước vơi
Lững thững thu say buồn mấy khắc
Xanh xao lá úa rụng ngàn đời
Vì tình phải để con tim khóc
Bởi cảnh đành nhìn giọt lệ rơi
Nỡ đã gieo duyên mình hội ngộ
Hay chăng ý tốt gởi về trời
Minh Hien
CHƠI VƠI
Ngắm tán Thu đi bỗng rã rời
Chìm quầng ảo ảnh thoáng chơi vơi
Hương xưa có thấu lòng sầu bạn
Mắt biếc hay chăng mộng lạc đời
Tủi thuở Đông sang dìu gió rít
Buồn lòng Hạ giận thả hoa rơi
Mang theo xác lá lềnh bềnh nổi
Thả mảng Xuân trôi phía cuối trời
Chìm quầng ảo ảnh thoáng chơi vơi
Hương xưa có thấu lòng sầu bạn
Mắt biếc hay chăng mộng lạc đời
Tủi thuở Đông sang dìu gió rít
Buồn lòng Hạ giận thả hoa rơi
Mang theo xác lá lềnh bềnh nổi
Thả mảng Xuân trôi phía cuối trời
Không Không