Chim cuốc. Ảnh: CTV
Tiếng chim cuốc kêu là dấu hiệu báo mùa hạ đã về. Tôi còn nhớ ngày xưa làng tôi chưa có điện thắp sáng như bây giờ. Trời vừa sẩm tối, nhà nhà thắp đèn thì tiếng chim cuốc cũng bắt đầu vọng kêu sau rặng tre. Tiếng “quốc… quốc” cất lên đều đều, cần mẫn… từ sẩm tối đến tảng sáng. Ngồi học bài bên chiếc đèn hột vịt mà cứ phân tâm bởi tiếng chim cuốc gọi nhau bằng nhiều âm điệu lúc trầm lúc bổng, tạo thành bản hợp tấu nghe sao da diết, thẳm sâu và bâng khuâng đến nao lòng.
Cuốc là một loài chim nhỏ, thân hình của nó thon thon chỉ chừng bụm bàn tay. Lông màu đen khắp thân, cổ dài, chân dài, từng ngón chân cũng khẳng khiu như cái que. Chim cuốc còn có tên rất mỹ miều được người đời đặt cho là chim đỗ quyên, mà gọi là chim con cuốc lủi vì nó chạy mà như lủi, rất nhanh. Nó mò mẫm kiếm ăn ở góc ao, bờ ruộng, hàng tre… Khi tìm mồi, đầu nó cúi xuống, hai mắt nhìn chăm chăm, lặng lẽ dò từng bước. Lặng lẽ đến nỗi khi ta đến gần thấy nó lủi vào bụi rậm hoặc bay vụt lên mới biết.
Chiều nay có cơn mưa giông, khí trời dịu mát… Tối tôi mắc võng dưới cây đào (điều) để nghe tiếng chim cuốc gọi hè, trong cái yên tĩnh vùng quê ngoại ô thành phố, tiếng cuốc kêu vang lên sau dãy tre làng. Tiếng cuốc kêu râm ran gọi và tiếng đáp tìm bạn tình, tiếng cuốc mẹ lúc rúc gọi con đến ăn mồi, tiếng cuốc trầm trầm lẻ loi khi bạn đời không còn, trong tôi nghĩ nay mai con chim cuốc này sẽ lìa đời vì nhớ lại câu chuyện kể của mẹ tôi về tính thủy chung của chim cuốc. Khi con đực (trống) hay con mái mất đi thì con còn lại cất tiếng kêu để tìm bạn đời… đến khi chết khô mà thôi.
Quả thật không có âm thanh nào làm nao lòng người như tiếng chim cuốc. Cuốc kêu báo hiệu hè đến với những cơn mua giông. Tiếng cuốc kêu giữa trưa làm tăng thêm sự tĩnh mịch. Cuốc kêu lúc mặt trời xuống núi như kéo dài mãi một nỗi buồn đầy tính hoài niệm. Cuốc kêu giữa đêm trăng thanh, khi trời đất chỉ còn lại một màu vàng sánh gợi đến niềm thao thức về ngày mai.
HOÀNG HÀ THẾ
Nguon: http://www.baophuyen.com.vn/