NGÀY XƯA NGÀY NAY
Ngày Xưa, thời trẻ thơ chơi đùa thường phải tìm nơi nào rộng rãi thoáng mát để bắn bi, đánh đáo, dích hình, đánh chỏng, nhảy cò cò, đánh chắc, bịt mũi bắt dê, nhảy dây, kéo dây . . . những cái chơi tập thể vận động trẻ con thế mà lắm khi trưởng thành còn nhớ và thích những trò đáng yêu nên thơ ấy. đã để lại trong lòng những ai qua tuổi thơ những trò chơi đó.
Ngày nay, tìm mãi không còn thấy những trò trên, mà nay gần như trẻ thơ chơi trong căn phòng nhỏ, bỏ ăn uống, lại hút thuốc lá uống café khói thuốc bay cả phòng ngào ngạt khó thở, đó là ngồi trong phòng thuê máy Vi Tính, có khi lại ngồi cả ngày không vận động ngồi trên máy mở Internet, Blog, Email, Chat, trò chơi điện tử, âm thanh 3 chiều sống động, đánh đấm, dao súng bắn giết nhau như thật, ma quỹ do người nghĩ ra tưởng tượng hải hùng như bên cạnh mình. Thật ghê gớm ớn lạnh! nhiều khi chơi phải nổi da gà. Máy móc trò chơi mỗi ngày khác hơn, hiện đại hơn nối tiếp liên tục gần như không có điểm dừng, đã cám dỗ người chơi phải theo mãi và nghiền ngập đến tuổi Thanh Niên vẫn mê muội không thua gì thuốc kích thích, đó là trò chơi trên máy vi tính Game.
Chat, Email, Blog trên Internet, một đứa bé Thiếu Niên mở trang Blog coi đủ thứ, hiểu biết đã trở thành một Thiếu Nữ, chọc ghẹo phá phách tán tỉnh một Thanh Niên hay một Ông già đáng Cha Chú nào đó trên mạng mà bề ngoài vẫn đóng vai, tỉnh bơ là một đứa Bé thơ ngây không giết gì, từ đứa bé tuổi Thiếu Niên đã trở thành tuổi Thanh Niên lão luyện qua Internet vượt không gian và thời gian mà chẳng hề hay biết, góc nhìn non nớt thấp nhỏ của mình đã sai trái lệch lạc hướng đi mà tưởng khôn ngoan, người lớn.
Có đứa bé Gái tuổi chớm lớn, tuổi dậy thì, ngày ấy lên Internet để Email Chat gặp liền một người bạn Trai, 2 người quen nhau, Chat với nhau, thân nhau mà chưa bao giờ thấy mặt do cả 2 bằng lòng như thế, lần quen nhau đầu tiên trên máy bé Gái đã tự giới thiệu mình 22 tuổi, nghề nghiệp, yêu, thích, muốn. . . đủ thứ mà dùng từ ngữ rất Thanh Niên, Người bạn Trai Chat ấy rất lịch sự giới thiệu mình 24 tuổi nghề nghiệp. . . nên 2 bên rất ăn ý vui vẻ mỗi khi gặp nhau trên máy, rồi nghiền Chat phải hẹn hò đúng giờ G hằng ngày gặp nhau mà máy thì ra tiệm thuê mướn tính giờ, có những ngày bận bịu chờ trên máy không được nên buồn, khó ngủ, rồi giận hờn vô cớ đâu đâu trên máy.
3 tháng trôi qua, tự mỗi người thích nhau, người bạn Trai Chat ấy thố lộ đã yêu thương bé Gái chưa gặp mặt, đọc những lời tỏ tình, bé Gái có cảm xúc hưng phấn của trái tim, sung sướng có người yêu thương nên trả lại những từ yêu thương, mặc dù thực tế mới 13 tuổi, đã đến lúc chín mùi phải gặp nhau mà lâu nay trốn lén. Nhưng bé Gái không dám lộ diện lấy lý do mình là Con Gái, mắc cở.
Hôm ấy, điểm hẹn là ghế đá Công Viên, gốc Y đúng 6 giờ 30 chiều ngày thứ bảy, người mặc áo xanh quần đen đó là Anh. Anh lấy làm vui sướng háo hức sẽ gặp, còn bé Gái cũng háo hức muốn biết Anh là ai? nhưng không dám lộ diện vì bé Gái, không là Cô gái 22 tuổi như đã Chat lâu nay, nên đứng trong bóng tối để nhìn ra sáng.
Đúng 6 giờ 30 tại Công Viên ghế đá Y có một Thanh Niên ăn mặc lịch sự như chờ đợi ai đó mà trong đầu luôn tưởng tượng sẽ gặp người đẹp khả ái như những lời Email Chat đã nhận, diễn đạt thật đẹp mà đâu biết đó là những dòng văn thơ do bé Gái chép lại từ những tờ báo, Cũng lúc ấy có một bé Gái dự trù bước ngang qua ghế đá để nhìn mặt Anh Thanh Niên mà mình cảm mến nhưng vì tuổi tác nên không thể, khi bước gần đến ghế đá bỗng dưng người Thanh Niên quay mặt lại cũng vừa lúc bé Gái bước đến, rồi những chùm tia gặp nhau tại một điểm. Bé Gái như giật mình ngạc nhiên rồi thốt:
- A ... Chú Bảy !
- Chú Bảy... chờ ai đó?
Chú Bảy tự nhiên ấm ớ như ai bắt quả tang mình việc gì đó, rồi nói:
- Tao ... hóng mát .
- Chú hóng mát, sao mà ăn mặc lịch sự vậy?
- Ừ . . . ừ.
Rồi Chú Bảy chào bé Gái bước đi khoan thai trong tư thế người hóng mát mà đang mặc bộ đồ đẹp, đôi giầy đắt tiền mới mua, dự định đi một vòng Công Viên sẵn chờ đợi luôn. Chú Bảy là người cùng xóm lâu nay, cách nhà bé Gái 2 căn, Năm nay Chú 60 tuổi rất đàng hoàng, có 1 Vợ 1 Con đã ly dị sống tại Mỹ.
Sau khi Chú Bảy đi, bé Gái nhìn đồng hồ đã thấy trể mất 10 phút mà chẳng thấy ai, nên đi thẳng đến cái ghế đá cách đó 2 cái ngồi mà mắt luôn nhìn cái ghế Y ấy. Bé Gái năm nay học lớp 8, Con nhà buôn bán, Cha Mẹ lo làm ăn nên Con cần gì thì cho chứ không để ý lắm nên tự do Internet.
Đúng 1 vòng Công Viên khá rộng, trở lại cái ghế Y ấy mà không thấy ai nên ngồi chờ. Lúc này bé Gái nhìn kỹ Chú Bảy hơn, áo xanh quần đen, nghi ngờ nên bước đến gặp Chú Bảy trò chuyện mà nghĩ sẽ không biết mình, gặp bé Gái Chú Bảy liền hỏi:
- Cháu chờ ai ?
- Chờ Bạn !
Chú Bảy giật mình không lý Bạn nó là mình mà nghĩ chắc nó không biết mình đâu, nên hỏi thêm:
- Chắc Con chờ Bạn Trai ?
Bé Gái cười cười e ngại, Chú Bảy lại nghi ngờ hơn, hỏi lòng vòng, học hành, chơi game, có hay Chat không? Email không? Cuối cùng Chú Bảy biết chắc bé Gái này là người Con Gái mà Chú Bảy đã Chat Email hằng ngày nên thấy thật kỳ mà bên ngoài tỉnh queo tìm cách độn thổ. Còn bé Gái khi nói chuyện cũng phát hiện một vài cái ý khi Chat cùng bộ đồ Chú Bảy đang mặc là áo xanh quần đen, người Chat với mình 3 tháng nay là Chú Bảy nên mất hồn ít nói hơn rồi lẳng lặng xin phép Chú Bảy Con về, thật khúm núm. còn Chú Bảy thật ngại ngùng. Từ đó bé Gái và Chú Bảy luôn tránh nhau rất lạ kỳ mà không ai hiểu, biết tại sao?
Đó là cái trò chơi hôm nay, thử hỏi có dám lưu lại trong bộ nhớ trẻ thơ hồn nhiên hôm nay không? Trò chơi Ngày Xưa và Ngày Nay.
Phan Thiết , ngày 7.8.2011
NGUYENTIENDAO