Cứ vào cuối Hè, Mẹ lại phải tăng ca quét rác nhiều hơn để kiếm thêm tiền lo cho Tôi, làm Tôi hoang mang nên Về hay Ở.
Ở, để đi làm kiếm tiền, lương lại cao hơn mọi lúc, do mùa Hè học sinh về quê nhiều làm tiền thuê người cao hơn mọi khi, nên Tôi lo nghĩ cố tính toán ở lại đi làm để Mẹ bớt cực khổ lo cho Tôi, mà lúc nào lòng Tôi cũng muốn luôn bên Mẹ, duy chỉ có dịp nghỉ Hè này mới bên Mẹ mà thôi.
Về, để Mẹ vui tinh thần mà vật chất phải cộng thêm, lo sợ Tôi ốm đói, bồi dưỡng cho Tôi những tháng ngày không có Mẹ bên cạnh, nên tốn kém mà Mẹ chẳng bao giờ nề hà, lại mong Tôi về.
Ở hay Về làm Tôi phân vân, so đo tính toán lợi hại từng đồng một, Về hay Ở mãi chưa ra mà ngày Hè gần bên. Cuốc điện thoại từ quê nhà gọi lên nhắn gặp Tôi, báo tin Mẹ bị tai nạn xe do làm thêm ca quét rác về đêm đã qua đời. Tôi đành bỏ hết mọi chuyện về với Mẹ. Mẹ chỉ còn cái xác chết không hồn, Tôi ôm Mẹ vào lòng khóc như chưa bao giờ biết khóc.
- Mẹ ! Mẹ là giọt nắng ấm áp đời Con.
- Mẹ ! Mẹ là dòng suối long lanh chờ đợi.
- Mẹ ! Mẹ là tất cả đời Con.
- Mẹ . . .
Cùng lúc ấy văng vẳng lời hát:
. . . Mẹ là những tiếng hát khi đông lạnh về . . . Mẹ đã có những lúc thức trắng cho Con bao đêm ngủ say . . . Mẹ . . .
TP. Hồ Chí Minh, Ngày 28.11.2008
NGUYENTIENDAO
@ Ta có thể mua tất cả trừ Người Mẹ .
Tục Ngữ Anh