Cơn mưa bất ngờ ào ào đổ xuống như thác rồi cũng bất ngờ tạnh hẳn, đường sá ướt át, nhơ nhớp, trơn trượt. Bà cụ già ốm yếu vì đói khát, da nhăn nheo do tuổi tác, đen sạm vì nắng gió với cái nón lá rách trên đầu lom khom nhặt cái vỏ lon bia ai đó bỏ trên đường.
Một chiếc xe chạy qua kéo theo làn gió, thổi lăn cái vỏ lon khi cụ già gần chạm tới, vẫn kiên nhẫn bám theo.
Lại một chiếc xe chạy qua cuốn cái vỏ lon ra gần giữa đường, cụ già tiếp tục lom khom đuổi tới.
Một người mập mạp, trắng trẻo, ăn mặc sang trọng trên chiếc xe hai bánh đắt tiền chạy tới, thay vì dừng lại nhặt hộ cái lon cho bà cụ hoặc phớt lờ như không nhìn thấy. Ngoái cổ lại “muốn chết hả”.
Ở đời, vì hoàn cảnh khắc nghiệt, có những người bất chấp cả nguy hiểm buộc phải làm những việc mà ít người dám làm để kiếm sống hàng ngày.
Không biết bà cụ già mỗi ngày nhặt được bao nhiêu thứ người ta bỏ đi để sinh sống và cũng không biết với công việc này bà cụ “tồn tại” được bao lâu?