F tháng 9 2011 ~ Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


LOI VAN NGAN 100 TU .

Tặng Bạn Bạch Thu cùng lời "Hãy can đảm" .

BỆNH  HỌ  BỆNH  BẠN  .

        Xứ nọ, nhiều người bệnh lạ kỳ trên người mọc những cục Bướu lớn nhỏ bất thường, những cục thịt dư trên mặt to nhỏ không đều, bàn tay những khối u lổm chổm, bàn chân những khối thịt mọc dài ngắn không đều như rễ cây làm  Họ không làm việc được, mặc cảm xa lánh cộng đồng . Thật chẳng ai dám gần vì nhân ái mà vui vẻ tiếp xúc trừ người thân huyết thống gần gủi chăm sóc Họ.
        Bệnh Họ như thế đã lâu, cũng chờ ngày.
        Còn Bạn chỉ mới . Thế sao lại u sầu .

                                  Phan Thiết , Ngày 30.9.2011

                                      NGUYENTIENDAO  .

    @ Người Bi Quan để cơ hội chiếm vào khó khăn , người Lạc Quan biến khó khăn thành cơ hội .
                                            Harry Trunan  .



Đôi Vần Thăm Bạn

Mấy hôm bệnh quá trời ơi
Ho chi sặc sụa rã rời chân tay
Bạn vô mình chẳng buồn hay
Thâm tâm ray rức như ai giày vò
Nghe bạn thăm bạn buồn xo
Bạn nằm bệnh viện co ro trên giường
Bệnh chi quái ác giữa đường
Gieo chi cho bạn tôi thương mến nhiều
Những người bạn tốt bao nhiêu
Lâm vào khốn khó chắt chiu qua ngày
Bạn ơi bạn cố lên ngay
Sớm mai nắng ấm vào tay của mình
Ngước nhìn giọt sáng lung linh
Thấy ngay trong ấy gia đình yêu thương.

TB: cảm tác khi hay các bạn thăm Bạch Thu ở B.V. Chợ Rẫy
Tấn-Hùng
Sài-gòn. 29-9-2011

LOI VAN NGAN 100 TU .

     
                    NÓ  HAY  TÔI    RỤC  RỊCH  .

        Đang trên xe mắc tiểu quá, xe chạy đến một vùng cây mọc um tùm trống vắng dừng lại, Tôi xuống xe thật nhanh tìm đại  gốc cây có phần che chắn, dưới đất cây sơ sài liền mở “Cửa sổ” , thao tác nhanh gọn cùng đôi mắt tháo vát nhìn xuống,  phát hiện một Con Rắn Xanh ngóc đầu nhìn “Cần tăng dân số” lăm le cái lưỡi chuẩn bị chiến đấu, Nó tưởng động vật tương cận .
        Khoảnh khắc ấy Tôi không Rục Rịch cùng “Cần tăng dân số” tự động đứng im,  mà không ai bảo ai .

                                Ban Me Thuot , Ngày 23.9.2011

                                        NGUYENTIENDAO .

   @  Nghịch cảnh là con đường dẫn đến chân lý .
                                            
                                               Mạnh Tử  .

LOI VAN NGAN 100 TU .

CON  ÑÖÔØNG  QUY  HOAÏCH  VAØ  NOÙ  .

        Vôï Choàng Noù ôû caùi xöù ñuùng nghóa “Choù aên ñaù Gaø aên muoái”, khoâ khan, caèn coåi, vaäy maø laïi yeâu thöông lo laéng chia nhau töøng cuû khoai, taùn ñöôøng, thaät haïnh phuùc aám aùp .
        Con ñöôøng quy hoaïch caét ngang mieáng ñaát,  boãng döng Vôï Choàng Noù coù  “ Tieàn tyû ” maø caû moät ñôøi khoâng mô töôûng. Mieáng ñaát coù gía baùn bôùt, saém söûa taân trang cho nình thaønh ngöôøi khaùc vaø baét ñaàu chôi .
        Hoâm gaëp Noù, Toâi nhìn khoâng ra vaø bieát Vôï Choàng ñaõ ly dò vì mieáng ñaát trò gía tieàn tyû.

                              Phan Thieát, Ngaøy 31.10.2007
                                  
                                   NGUYENTIENDAO .

  @ Taøi saûn coù theå phuïc vuï Baïn nhöng cuõng coù theå Noù gieát Baïn .
                                             Horace .


LOI VAN NGAN 100 TU .

          NÓ  KHÔNG  THẬT  .

      Nó thông minh tháo vát, bất cứ hoàn cảnh nào cũng “ngoi” lên đứng trước, nhưng “Cái ngoi” của Nó không thật, sẵn sàng đạp đổ người  cưu mang giúp đỡ Nó, rồi cũng vài ba năm hay vài ba tháng gì đó Nó nghỉ việc do “Cách “ngoi”, cứ thế mà Nó làm việc  biết bao Công Ty, vẫn thế .
       Thiết nghĩ nếu Nó đổ dồn cho thật tâm một nơi nào đó, ắt chắc hôm nay Nó làm Xếp Lớn, Thành Công Lớn. Chắc như thế !     
       Giờ thì Nó suy nghĩ “Cái, Cách ngoi”, mà tuổi đã U60.   

             Phan Thiết, Ngày 14.9.2011

                  NGUYENTIENDAO .

  @ Không có cái vĩ đại nào mà thiếu sự thật ở đó cả .
                      G . E . Lessing  .



LOI VAN NGAN 100 TU .


                           NÓ   SỘP  .
  
         Nó ở Mẽo về đi với người đàn ông nước ngoài, to lớn hơn Nó 2 lần, lớn tuổi hơn Nó 2 giáp, bụng như cái trống,    thế mà Nó với Ông to béo ấy dung dăng dung dẻ như chưa  biết yêu, lại nói tiếng Mẽo lỏm bỏm cộng tiếng Việt ú ớ cùng động từ “Tu quơ", sài tiền  “sộp” nên ai cũng tưởng Nó giàu có ở Mẽo .
         Tháng sau Nó trở lại Mẽo, về lại vị trí cũ “giữ Em Bé Chui”  lương đủ sống, tiền “Sộp” giờ phải hà tiện từng cent, để trả nợ .

                   Phan Thiết , Ngày 5.11.2010               
                   
           NGUYENTIENDAO .   

     @  Nên ăn có chừng , dùng có mực .    
                                Mạnh Tử .         

Người Vợ Giàu Nghị Lực

(Thân tặng bạn Bích Loan)

Nghe tin chồng bạn qua đời
Lòng tôi bỗng thấy bùi ngùi xót đau
Thoáng khi trông bạn ủ dàu
Mỗi khi nhắc đến bệnh đau của chồng
Một mình bươn chải chợ đông
Cố gắng chạy chữa cho chồng nuôi con
Tấm lòng người vợ sắc son
Vững vàng tiến bước chẳng hờn tủi thân
Một mình gánh vác khó khăn
Làm nên cơ nghiệp bao lần gian nan
Cuộc đời đâu mãi bằng an
Đến khi dậy sóng rỡ ràng nữ nhi.

Tấn-Hùng xin thành thật chia buồn cùng gia-đình bạn.
25/9/2011

Những ngày sinh nhật

Mấy hôm nay bận nhiều việc quá không lên blog được , hôm nay hơi rỗi lên lại blog , thấy các bạn viết nhiều bài lên blog thấy dễ thương và cảm động quá , nhất là những bài , hình sinh nhật , cả clip nhạc của lớp trưởng tặng các bạn ,ôi ! sao mà sinh động , thế mà mình lại lặng lẽ trong những ngày ấy , tuy bận nhưng cũng rất xin lôĩ vì không một lời thăm hỏi , hôm nay đọc được một loạt bài của Tấn Hùng , Tiến Đạo , mình đã đọc rất kỹ, mình rất khâm phục tài năng của các bạn , đã cho bọn mình nhiều niềm vui và những bài học quí giá , Nhìn hình sinh nhật củaTấn Hùng thấyTấn Hùng có một gia đình thật hạnh phúc , một người vợ ( em gái mình ) thật tốt và thật đảm đang, Tấn Hùng nói đúng , trong lòng bàn tay của vợ Tấn Hùng có một đường công danh , hay còn gọi là đường may mắn rất rõ nét , vậy là nhờ vào vận may và tài năng của vợ rất nhiều đấy nhé, về sau nếu bạn nào hỏi vợ cho con cũng nên dựa thêm vào yếu tố này , nói thật nhìn vào thực tế mình thấy nếu người phụ nữ nào có dường may mắn rõ nét đều mang lại nhiều may mắn về kinh tế và hạnh phúc cho gia đình ( Zậy ai cần coi zề đường may mắn đó xin liên hệ zới tui, vì tui chỉ biết coi 1 đường đó thôi). Nói zỡn zậy thôi , sinh nhật lần này của các Bạn thấy có nhiều niềm vui và sự chia sẻ của các bạn mình, đó cũng là niềm hạnh phúc lớn lao , mong những lần sinh nhật tới của các bạn sẽ rôm rả hơn và hạnh phúc hơn. Chúc Tấn Hùng , Kiệt , Lộc , Thuần ,Châu mãi vui khỏe và gặp thật nhiều may mắn.

Duyên May Tiền Định

Khi đã có tuổi rồi, người ta có những suy nghĩ khác so với lúc trẻ. Như việc xem bói toán đoán tương lai hậu vận. Người ta đi xem bói khi làm ăn mua bán, xây nhà cất xưởng, dựng vợ gã chồng để mọi việc suôn sẻ. Người hành nghề xem bói được tôn trọng gọi bằng thầy bói, coi thầy bói như người siêu phàm, nhà tiên tri biết trước mọi việc. Từ thầy bói trở thành chiêm tinh gia, nay được nâng lên thầy phong thủy cho hợp thời, kiếm tiền khỏe re. Chứ thực ra mấy người này cũng học từ sách người xưa đúc kết kinh nghiệm viết ra để lại, kèm theo khoa ăn nói khéo léo. Sách viết ra trước sau cũng vậy, còn thầy bói có nói đúng hay sai tùy theo mỗi người với mục đích khác nhau.
Không biết từ đâu trong nhà tôi cũng có cuốn sách coi tuổi vận mạng chỉ tay. Có lúc tôi cũng giở ra xem vài cái rồi xếp lại, đọc không hiểu không vô. Tại mình không chú tâm, thực sự không tin bởi câu “ bói ra ma quét nhà ra rác “ như người ta thường nói. Cũng như không có thời gian để cù cưa với mấy cái chuyện tầm phào. Cuốn sách cũng ẩn khuất đâu đó trong nhà mấy chục năm như tuổi tác của tôi. Đến nay tôi rảnh rổi, đã quẳng gánh lo đi rồi, sau nhiều năm vất vả với công việc sinh nhai. Tôi có nhiều thời gian đọc sách, ghi nhận những gì đúng sai rõ ràng từ thực tế bản thân. Cuốn sách kia trở lại với tôi bây giờ thật đúng lúc.
Tôi vừa đọc sách vừa lật bàn tay mình ra xem. Hai bàn tay giở ra có ba nét như chữ AI bên tay trái, chữ IA bên tay phải, mà lúc nhỏ chúng tôi đùa chỉ vào tay nhau nói giởn ai ỉa. Đó là ba đường chỉ tay chính, nét chữ A đầu tiên là đường sinh mạng, nét A tiếp theo là đường trí tuệ, và chữ I là đường tình cảm. Thêm một đường quan trọng nữa, chạy thẳng từ phía cổ tay lên gốc ngón tay giữa, đường công danh. Trong sách xem chỉ tay gọi bốn đường cơ bản quan trọng nhất. Nếu bàn tay có hình chữ M, do bốn đường cơ bản liên kết tạo thành gọi đường vận may M. Người có đường vận may M, trí tuệ, tình cảm, sức khỏe tốt đều nhau. Ngoài ra, người có chữ M từ 33 tới 55 tuổi làm mọi việc đều thành công. Nếu đường công danh chia 3 đoạn, là người tài hoa, đa tài bá nghệ, nhưng tính hay dễ chán nản. Mỗi đoạn là mỗi lần chuyển nghề. Đoạn thứ nhất, đường công danh chạy gần tiếp đường trí tuệ, điểm chuyển nghề ở tuổi 33. Đoạn thứ hai, đường công danh nối từ đường trí tuệ đụng vào đường tình cảm, điểm chuyển nghề ở tuổi 55; đoạn này cũng góp tạo thành đường vận may chữ M. Đoạn thứ ba, đường công danh gần đường tình cảm đi lên gốc ngón giữa. Những gì sách nói ở trên, trong bàn tay trái tôi thấy có phần đúng. Năm 33 tuổi tôi nghỉ làm nhà nước. Mua nhà, mở doanh nghiệp tư nhân đến năm 55 tuổi tôi nghỉ. Bây giờ làm thơ, viết lách lung tung không biết có phải nghề mới không nữa. Tôi đang ở đoạn ba của đường công danh.
Mọi việc xảy đến với tôi như có sự xếp đặt từ trước, không tin cũng không được. Như việc mua nhà thật tình cờ. Hai vợ chồng đi ngang thấy bảng bán nhà vào hỏi mua, chủ nhà đồng ý bán chỉ cần đặt cọc tượng trưng, hẹn tuần sau giao nhà dọn vô ở lẹ làng, cái nhà như nó đang chờ mình. Đến 55 tuổi, tôi quyết định giao cho con trai làm chủ cửa tiệm, tôi chỉ trợ giúp. Công việc kinh doanh kéo dài thêm hai năm rồi ngưng luôn, do tình hình thu nhập ít không như thời tôi làm. Đương nhiên tôi bị mất việc bắt buộc, vợ nói tôi nghỉ sớm trước tuổi hết lao động. Sau này giở sách tử vi xem tuổi mới biết trong sách có nói đến tuổi trên tôi chuyển qua làm văn chương.
Còn trong thâm tâm tôi rất yêu thích tiếng việt dù học nhiều chữ pháp, chữ anh, chữ khmer. Vì từ lúc nhỏ tôi sống xa quê hương, tiếng việt chỉ học hồi sơ cấp trường làng, rất thiếu thốn. Khi năm 1970 về nước, tôi mới học lớp 10, 11 rồi 12 bằng chữ quốc ngữ, mới đầu cũng khó khăn do vốn từ rất ít ngữ nghĩa chuyên môn chưa hiểu. Học thơ văn, văn nghị luận tôi rất thích như bị khát nước từ bao giờ. Trước tiên tôi học viết sao cho đúng chính tả, rồi sau đó viết được gì đó thì tùy, nhưng tôi thích truyền lại những kinh nghiệm mà mình trãi qua mình biết.


Ngô-tấn-Hùng
Tân-định, 20/9/2011

LOI VAN NGAN 100 TU .

              TẤM  LÒNG  MẸ  NÓ  

      Ba nhậu, Mẹ đánh bài nên luôn xào xáo làm Nó khổ sở theo làn sống bất an ấy. Biết bao lần Ba bỏ nhậu, Mẹ bỏ bài nhưng vẫn quay lại.
      Hôm đó ngày đẹp trời, Ba Mẹ hứa với Nó dứt khoát bỏ các tật xấu. Mẹ đến Chùa cúng bái, Ba lăng xăng cơm nước ở nhà để chạy trốn nhậu. Được 1 tháng Ba lăn ra chết đột tử, đám tang khác biệt, bàn thờ luôn có chai rượu đế và miếng cá khô thơm phức .
       Đó là tấm lòng của Mẹ dành Cho Ba Nó.

                                  Phan Thiết, Ngày 19.9.2011
                                       NGUYENTIENDAO
                      
              @ Vôï Choàng soáng gôûi thòt, cheát gôûi xöông
                                      Tuïc Ngöõ Vieät Nam 

LOI VAN NGAN 100 TU .

                                            NÓ  NGƯỜI  LÀM  CHỨNG  

              Noù laø thaèng Baïn, Toâi coù Vôï, Noù laøm ngöôøi chöùng cho Toâi chöa Vôï tröôùc Chuùa vaø moïi ngöôøi.
        30 naêm sau, cuõng vaøo muøa cöôùi gioáng naêm aáy, cuõng Nhaø Thôø aáy, cuõng thaèng Baïn aáy, cũng ngöôøi chöùng ấy, laàn naøy Noù chöùng cho Toâi ñöôïc caùi Haïnh Phuùc gia ñình taêng theo naêm thaùng, nay ñöùa Con Trai Toâi tröôûng thaønh Noù laïi laøm ngöôøi chöùng Hoân Nhaân laàn nöõa. Ñoù, Noù ñaõ 2 laàn laøm ngöôøi chöùng.
        30 naêm tröôùc cho Cha,
        30 naêm sau cho Con,       
        30 naêm nöaõ chöùng cho Chaùu. Hy voïng!
                 Phan Thieát, ngaøy 24.5.2008
                            NGUYENTIENDAO

                @ Baïn thuôû haøn vi chôù neân queân
                                        Toáng Hoaøng 

LOI VAN NGAN 100 TU .

    Tặng Em   
          
                  TẤT  CẢ  BÊN  EM

      Anh biết Em rất vui hạnh phúc có Gia Đình Bạn Bè nhân ngày Sinh Nhật và Anh biết Em cảm động muốn rơi lệ lúc đốt đèn, thổi đèn cầy cầu một điều ước, có lẽ điều ước Em cầu đã làm Em ngấn lệ và cũng điều ước ấy đã làm Em khó ngủ.
      Hãy an tâm, bên Em luôn có Anh, xa hơn nữa là những người Bạn đã Chúc Mừng Em, vậy Em hãy vui, “Yêu nhau như yêu ngày nào” để hạnh phúc Anh Em tròn trịa như đã thề trước Chúa.
       Nhớ không Em !

                Phan Thiết, Ngày 17.9.2011
                   NGUYENTIENDAO

    @  Có những tình cảm sống trong lòng cả đời và chỉ chấm dứt với đời sống
                                                      Josephine 

LOI VAN NGAN

           DƯ  HƯƠNG  SINH  NHẬT

      Tôi biết có 2 người Bạn sinh ra cùng ngày 15 tháng 9 được  những người Bạn xa gần gởi trên Blog chúc mừng, điện thoại trực tiếp Chúc Mừng Sinh Nhật, mỗi lần đọc nghe thế Họ vui vì có những người Bạn nhớ đến Họ, nghĩ về Họ, với  tuổi này mà được Bạn Bè nhớ nghĩ là điều hạnh phúc vô cùng, thử nhìn có bao người được như Họ. Đó là cái vui mừng hạnh phúc tình Bạn hiếm thấy.
      Thêm cái hạnh phúc Gia Đình Họ, được Con Cháu tổ chức một buổi tiệc Sinh Nhật nhỏ ấm cúng, tất cả cùng nhau quây quần quanh
cái bàn tròn có những món ăn, nước uống cùng cái bánh Sinh Nhật nho nhỏ có dòng chữ Mừng Sinh Nhật Mẹ 15.9 ,  rồi đốt đèn, ngọn đèn lung linh chập choạng ẩn hiện hình bóng cả một Gia Đình đang hưởng hạnh phúc buổi tiệc Sinh Nhật, rồi thổi đèn, rồi cầu 1 điều ước mà Tôi biết chắc Bạn ấy sẽ cầu điều ước gì, cái không gian thật cảm động ấm áp tình Gia Đình cùng những món quà các Con tặng, Họ cười, Họ vui. Họ hạnh phúc trong đôi mắt ngấn lệ. Cái đêm hôm qua làm Họ khó ngủ do hưởng cái tình cảm hạnh phúc Sinh Nhật, có còn bao lần, có còn bao lâu Con Cháu nghĩ đến mình cùng thêm những người Bạn xa gần chúc mừng.
       Vậy mà sáng hôm nay 16.9 Tôi bắt gặp 2 người Bạn Sinh Nhật ngày hôm qua cùng uống café, cùng ăn chung một gói xôi ngon miệng, nói chuyện ngày hôm qua của mỗi người cho nhau nghe mà thích thú rồi cười vui như đang hưởng cái dư hương  Sinh Nhật hôm qua, rồi lắng đọng cái hạnh phúc ngày qua còn tồn tại đâu đó.
       Chúc mong 2 người Bạn Tôi mãi mãi được những cảm giác trên vì cảm giác đó trong Họ luôn có Chúng Tôi. Chúc mừng 2 Bạn.

                                 Phan Thiết, Ngày 16.9.2011
                                    NGUYENTIENDAO

   @   Hạnh Phúc nhất trên đời là sự khẳng định rằng chúng ta được yêu thương
                                                   Victor Hugo 


Tôi viết bài nầy như một lời cảm ơn đến các bạn đã chúc mừng ngày sinh nhật của tôi, có cả một clip nhạc dễ thương của bạn Nhân và xin chúc mừng sinh nhật đến các bạn Thuần, Kiệt, Lộc, Châu cùng các bạn sinh trong tháng 9 ngày hạnh phúc tuyệt vời. Tấn-Hùng.

Tôi Sinh Ngày 16 Tháng 9
Năm nay, ngày mười sáu tháng chín dương lịch, ngày sinh nhật của tôi, đến sau ngày rằm trung thu đến bốn hôm. Má nói hồi đó sinh tôi ra, vào ngày trăng thượng tuần còn năm ngày nữa mới tới rằm trung thu. Má nói vui phải chi má ăn bánh trung thu trước để khỏi nhịn thèm. Không biết phải vậy không mà bây giờ tôi rất hảo món bánh trung thu. Má nói đêm sanh tôi ở nhà thương lớn, má nhìn ra cửa sổ thấy trăng rất sáng sáng hơn bao giờ, rồi má quay qua tôi vuốt ve nói, thằng nầy lớn lên thông minh sáng suốt lắm đây, má tự mĩm cười hạnh phúc lấy.
Nhưng má nuôi tôi khổ sở vô cùng. Tôi bị nóng sốt èo uột, má ẳm đi thầy thuốc bắc nói tôi bị ban, cho uống chai thuốc vuông vuông có nút đỏ, nước nâu nâu nghe muốn ói. Má nói hun tôi toàn mùi thuốc. Lúc nào cũng bồng tôi trên tay buông xuống là khóc, hở là khóc, khóc liền tù tì. Khóc riết mà ba nổi quạo với má luôn. Nhưng má không than, má thương tôi lắm lúc nào cũng chăm sóc tôi sạch sẽ áo quần mới trắng tinh. Đi ị ngồi bô không chịu, bữa đó bị cảnh sát bắt má tôi đóng phạt, vậy mà má cười, má nói cái thằng lạ đời.
Má nghe ai đó chỉ đem tôi đi ký bán. Má đưa tôi đi xích lô máy qua cầu Sài-gòn tức cầu Mô-ni-vong ở Campuchia, tới am Thầy Ba. Thầy là thầy pháp nhận nuôi tôi cho qua cái đốt. Thầy đổi tôi tên khác, cho tôi đeo dây chuyền bạc bịt tượng phật bằng ngà voi, xỏ lổ tai trái cho đeo khoen. Thầy cho má đeo phép, dặn má cữ kiêng mấy thứ, mỗi tháng tới ngày rằm phải cúng vái ở nhà. Mỗi năm tới rằm tháng giêng má đều đưa tôi tới am để thầy cúng thay phép mới. Thầy nói tôi là con cầu con khẩn làm như vậy má mới nuôi được tôi. Má rất tin thầy, một niềm tin để má hy vọng nuôi tôi tới lớn.
Má kể hồi cúng thôi nôi cho tôi, má để một mâm nhiều thứ, mà tôi chỉ bốc hai món cục xôi với cây viết. Cục xôi đưa vô miệng ăn liền, còn tay kia cầm cây viết quơ quơ. Má nói thằng nầy xấu tính ăn, đúng quá…còn cầm cây viết chắc làm thầy thông thầy ký gì đây. Rồi tôi cũng lớn lên má cho học trường Miche, trường dòng của Ông Cha ngoài chợ Mới, Nam-vang. Mỗi sáng vô lớp, học sinh đứng đọc kinh Lạy Đức Chúa Trời, đọc tiếp kinh Kính Mừng Maria rồi mới ngồi xuống học, học cả sách phần tiếng Việt tiếng Pháp. Một tuần một lần sáng thứ hai Ông Frère dắt cả lớp qua Nhà thờ Trái Tim xem lễ. Tôi thuộc kinh cũng biết cầu nguyện, tôi tin tôi được các bề trên che chở. Lối xóm thường khen tôi ngoan hiền học giỏi làm má hãnh diện. Người ta đâu biết má tôi cực khổ trần ai với tôi, mấy cái đó đâu sá gì so với công lao của má!

Ngô-tấn-Hùng viết tặng Má, 15/9/2011

LOI VAN NGAN 100 TU .

                                VIÊN  NGỌC  RỰC  SÁNG 

       Sáng hôm kia, một buổi sáng đầy vui tươi, lòng Tôi lại có linh tính sẽ có cái gì đó cộng thêm.
      Thật vậy! Tôi ghé người Bạn, một người Bạn chân chất, giản dị dễ mến. Bạn tiếp Tôi thật vui, nói hết, tha thứ, bỏ hết “Hỷ Nộ Ái Ố” mà lâu nay Bạn không vui.
      Tôi mừng, thật vui vì một trong “Những Viên Ngọc Quý” của Tôi tuổi U60 hôm nay bỗng dưng sáng rực thật lạ, long lanh lấp lánh nhiều màu sắc tự nhiên cùng ly café thật ngon thơm khó ai tìm thấy.
   
                                        Phan Thiết, Ngày 15.9.2011
                                            NGUYENTIENDAO

   @  Haõy giöõ laáy thôøi gian khi noù ñeán, neáu khoâng noù seõ bieán ñi ngay
                                                  John Ray 

   Tặng người Bạn tên Lộc ngày sinh nhật 15.9 ,  mong Lộc thường xuyên mở Blog.

LOI VAN NGAN

                 SINH  NHẬT  CẦU  HÔN
                                       
             Có Chàng Sinh Viên hiền lành và Nàng Sinh Viên dịu dàng, chàng và nàng quen nhau đến nay hơn 7 năm. 
            Rồi cách đây 3 tháng 6 ngày, ngày Sinh Nhật Nàng, Chàng đi hơn 800 km khệ nệ ôm hộp bánh sinh nhật về dự, làm mọi người sững sờ. Trong căn phòng chứa đầy tình yêu thương ấm nồng, lúc tắt hết ánh đèn đốt đèn cầy, bỗng Chàng quỳ xuống trước Nàng mở cái hộp  nhỏ có chiếc nhẫn Cầu Hôn xinh xắn rồi nói:
          - Hôm nay, có mặt Ba Mẹ, anh Hai, Mai, Sanh Tồ và cu Pink. Anh muốn hỏi Em đã sẵn sàng làm Cô Dâu nhỏ xinh của Anh chưa?
          Nàng sờ sững xúc động nhìn Chàng trong ánh mắt yêu thương  như muốn nói “Em yêu Anh và mãi mãi bên Anh” , rồi ôm Chàng hôn nhẹ mà nước mắt rơi trong hạnh phúc yêu thương sung sướng.
        Không khí ấm áp, cảm động ấy, tưởng như đứng lại để đón nhận hạnh phúc tình yêu của đôi tình nhân. Cùng ánh sáng đèn cầy lung linh làm tăng thêm vẻ đẹp huyền bí của tình yêu lạ lùng mà khó ai có cảm xúc này.
         Mừng Sinh Nhật cũng là ngày Mừng Cầu Hôn Cô Nàng Sinh Viên dịu dàng năm ấy, lúc này đồng hồ báo 12 giờ đêm, sắp qua ngày mới, ánh sáng mới đang chờ đón Chàng và Nàng ở một tương lai sáng láng.
       Viết cho đôi trẻ, cầu mong cho đôi trẻ luôn sáng láng trong hạnh phúc, và những người Bạn Tôi, sinh vào những ngày này thật ấm cúng hạnh phúc ở cái tuổi đang làm Ông Bà Nội Ngoại mà trong đó có Vợ Tôi,  Xin chúc mừng Anh Hùng, Kiệt, riêng Lộc và Em đúng ngày 15 tháng 9. Chúc mừng nhân 2  .

                                      Phan Thiết, Ngày 15.9.2011
                                          NGUYENTIENDAO

         
     @ Chính tình yeâu laøm traùi ñaát xoay voøng, khoâng coù tình yeâu con ngöôøi seõ ñeán ngaøy taään theá.
                                          After  Gilbert  

Chúc mừng sinh nhật

Chúc mừng sinh nhật anh Tấn Hùng; các bạn: Thuần, Kiệt, Lộc, Châu...

LOI VAN NGAN 100 TU .

          NÓ  NGÀY  XƯA   NGÀY  NAY 

       Nó là học sinh cá biệt lớp khác chuyển qua, Nó da ngâm đen, ít nói lầm lầm lì lì, không cười chỉ đưa đôi mắt đen tròn nhìn,  học ngu nên bị đuổi học làm Tôi cũng buồn buồn. Rồi gia đình Tôi chuyển đi  xa nên không còn biết Nó.
         20 năm sau . . . Tòa Án Tỉnh nơi Tôi ở xử vụ án Tên Tướng Cướp, khi đọc cáo trạng tên cướp thì cùng Tỉnh, cùng Huyện, cùng Xã, cùng Làng, cùng Học Sinh lớp Tôi và cái tên Thằng Bé năm xưa là Nó, nay là Tướng Cướp.

                                Phan Thiết, Ngày 3.6.2011
                                   NGUYENTIENDAO
 
     @ YÙ nghóa cuûa cuoäc soáng khoâng chæ laø taêng toác cho Noù
                                                             Grandhi 

LOI VAN NGAN 100 TU .

                         CHÀO  BIỆT  NÓ 

           Nó đẹp, duyên dáng, nói năng nhỏ nhẹ nên nhiều người khác phái yêu thích.
           Nó nhà nghèo luôn nghĩ phải tìm Chồng thật giàu, rồi lấy Chồng đúng ý nguyện nhưng không yêu thương. Cưới xong Nó chẳng làm gì, mọi việc có Chồng lo.
           Năm ấy, Nó gặp lại Tôi ở xa về, người mà Nó để tâm yêu thích lâu nay nên hẹn hò vụng trộm, khá lâu Chồng phát hiện, ly dị cùng 2 Con mà Nó vẫn ngoan cố đỗ lỗi tại Chồng, vì Chồng. Còn Tôi dửng dưng chào biệt Nó, về lại xứ .

                                 Phan Thiết, Ngày 1.6.2011
                                     NGUYENTIENDAO

@ Những người Đàn Ông hiểu cuộc đời quá sớm, những người Đàn Bà hiểu cuộc đời quá muộn
                                                          Menander

Trung Thu Ngày Xa Xứ

Trong đời những đứa con nít như tôi chờ đợi thèm thuồng, được cùng chúng bạn vui chơi dưới ánh trăng rằm tháng tám hằng năm. Nghe người lớn kể chuyện trên cung trăng có điện vàng, Hằng nga thỏ Ngọc, cây đa chú Cuội. Mỗi người kể mỗi cách, bọn tôi nghe tới nghe lui, nghe hoài không chán. Mấy đứa nhỏ chơi rước đèn tụ họp nghe tôi kể lại, há hóc mồm nhe hàm răng sún chảy nước miếng mà không hay. Chúng nó nghe say sưa như lần đầu tôi được nghe.
Tôi ở xóm có nhiều gia đình Việt kiều, xéo nhà tôi có nhà anh Ba. Anh của thằng Xà leo, thằng mắt bị vẩy cá kêu theo tiếng mấy đứa người miên, chớ tên nó là thằng Tòng. Anh nó giỏi làm lồng đèn, anh làm được nhiều kiểu lồng khó. Lồng con cá, con tôm, con bướm, giỏ hoa mấy đứa con gái rất thích, còn mấy thằng đực rựa tụi tôi chỉ khoái ngôi sao, tàu thủy, máy bay, xe tăng. Gần tới rằm trung thu, bọn nhỏ được anh chỉ dẫn làm để chơi khỏi mua tốn tiền. Mà bọn tôi đâu có nhiều tiền, muốn có chơi phải nhịn ăn quà sáng để mua lạt tre, giấy bóng kiếng màu, hồ tự khoáy, chỉ buộc xin của má. Mấy cái lồng đèn làm xong, còn có thêm chỗ cắm cây đèn cầy ở giữa, chỗ có vòng kẻm cuốn tròn như lò xo. Ngoài ra anh nó còn làm mấy cái bự treo trước nhà sáng rực. Nhà nó điểm tụ họp cho bọn tôi xách lồng đèn đi hàng một, từ xóm nầy qua xóm khác chơi đã rồi mới quay về.
Thằng Tòng nhỏ hơn tôi vài tuổi. Lồng đèn anh nó làm cho nó, năm nào cũng đẹp hơn lồng đèn của tôi. Nhưng nó không thích lồng đèn cho mấy. Muốn chơi lồng đèn phải chờ trời tối đốt đèn sáng mới đẹp, còn phải nhịn ăn để mua đèn cầy nữa, mà phải chờ tới trăng tròn thì lâu quá. Nó thích tôi làm cho nó chiếc xe lon. Làm hai thứ xe, cái thứ nhất đẩy đi gỏ kêu lon ton, lon ton nghe vui tai; cái thứ hai đẩy đi lon trên quay vù vù, có thể đục nhiều lổ đốt đèn cầy bên trong mà không tắt chơi được ban đêm. Bọn tôi cùng đẩy đi cả ngày đêm không biết mệt, cho tới khi má kêu về ngủ mới thôi.
Tôi chỉ chơi với thằng Tòng lúc rãnh rỗi còn ban ngày tôi phải đi học. Thằng Tòng không đi học, má nó không có tiền. Với lại mắt nó có tật bị bạn chọc ghẹo nó cũng không muốn đến trường, đi chơi lông nhông suốt ngày. Nó mặc cái áo khoét sát nách sát háng, từ cổ tới đít chỉ gài một hột nút. Một mô-đên ít tốn vải nhất má nó nghĩ ra may độc quyền cho nó mặc. Thật vậy vì cả cái xóm nầy chỉ có mình nó sở hữu.Tôi nhìn mắc cười trông nó như con bửa củi.
Tôi đạp xe ra chợ học cách nhà ba cây số. Khác biệt ở cái xóm tôi ở toàn nhà cây, ngoài này phố xá, nhà lầu, rạp hát, đường nhựa xe hơi nườm nượp. Trường tôi học ngó ngang một nhà hàng sang trọng ngon nổi tiếng. Mấy hôm nay ngày nào tan trường tôi cũng ghé qua coi họ bán bánh trung thu, tôi thích ổ bánh bột có bầy heo mẹ với heo con, hai con mắt gắn hai hột đậu đen nhỏ xíu. Thích hơn nữa cái hộp đèn to bít hết bảng hiệu, trong đó có diễn tích Tề thiên đại chiến Hồng hài Nhi. Hai hình giả… lúc lắc quơ gậy, cầm vòng lửa, xung quanh binh lính đánh trống thổi kèn… lóc cóc leng keng, đèn màu xanh đỏ chớp tắt, nghe thấy lạ mắt lạ tai. Chỉ có vậy mà ngày nào tôi cũng qua xem trước khi về nhà trong bụng rất vui. Có lẻ tôi ngưỡng mộ nhân vật Tề thiên đại thánh, Hồng hài Nhi trong sách hình tôi thường mướn coi, vì bằng chữ tàu đâu có đọc được.
Má biểu bữa nay tôi ghé mua bánh trung thu về cúng rằm. Họ gói mỗi cái bánh nướng với giấy hồng, chồng lên bốn cái rồi cột lại bằng sợi dây đỏ như xâu thuốc bắc. Về nhà má tôi hỏi… sao không có hộp… lấy hộp họ tính thêm tiền, tôi trả lời… má tôi ờ.
Đêm nay là đêm rằm trung thu, bọn nhỏ trong xóm chộn rộn từ hồi chiều. Đứa nào cũng lo o bế, chỉnh trang lại lồng đèn, đèn cầy sẳn sàng. Lồng đèn đẹp được các anh trong Hội việt kiều thưởng cho kẹo, bánh tây, vậy mà tụi nó giành giựt mừng vui. Đứa nào cũng ao ước được ăn bánh trung thu lắm nhưng làm gì có để được ăn. Bánh trung thu mắc tiền mua không nổi, người lớn hay nói, ngoài chợ mới có bán, xa lắm. Bọn nhỏ đâu có ra chợ bao giờ, đâu có biết giá bao nhiêu, đành nhịn, ăn bánh chỉ nằm mơ. Bọn nhỏ cũng không có đòi.
Thằng Tòng chạy hớt ha hớt hãi vô nhà tôi, nó giơ cái lồng đèn còn mấy cộng lạt cháy xém, mét tôi… tụi nó xô em té làm cháy lồng đèn… với mấy đứa con gái cũng bị nữa. Chuyện mấy đứa nhỏ năm nào mà hổng vậy, để năm sau còn làm cái mới, chớ đâu xài lồng đèn cũ lại bao giờ. Tôi an ủi, lén đưa miếng bánh trung thu cở hai ngón tay cho nó. Nó mừng rơn quên buồn chạy đi, bỏ lại cái lồng đèn còn cái sườn đen thui.

NTH, viết tại Tân-định, Trung Thu Tân-mão (12/9/2011)

Nhật ký của mẹ

Tình Mẹ

Một cậu bé trạc khoảng 15 tuổi muốn có tiền tiêu, thay vì chìa tay ra xin mẹ, cậu ta bèn nghĩ ra cách viết 1tờ giấy gởi đến mẹ như sau:
1. Sáng phụ Mẹ dọn dẹp giường ngủ.... $1.00
2. Phụ Mẹ dọn dẹp bữa ăn sáng ..... $2.00
3. Sau khi đi học về coi em .... $3.00
4. Phụ Mẹ dọn bữa ăn tối, sau đó dọn dẹp..... $4.00
Cộng: $10.00
Thời hạn thanh toán: Sáng sớm mai trước khi con đi học

Sáng sớm ngày mai bà mẹ đặt tờ giấy bạc $10 trên bàn cho cậu ta và sau khi cậu rời nhà đi học, bà mẹ lật mặt sau tờ giấy lại và ghi như sau:
1. Mẹ mang bầu con 9 tháng 10 ngày................ Miễn phí
2. Tiền tã lót, bệnh viện, sữa khi sinh con........... Miễn phí
3. Tiền nuôi con từ lúc sinh ra đến nay .............. Miễn phí
4. Chi phí ăn học, chữa trị cho con khi ốm đau........ Miễn phí
5. Lo đám cưới cho con hoặc phải nuôi con trọn đời
nếu con tật nguyền hoặc bị bệnh nan y............... Miễn phí
6. Các khoản không thể liệt kê hết đều miễn phí cho con trai của Mẹ
Thời hạn chi trả cho con........ Trọn đời Mẹ

Khi đi học về cậu chạy vô phòng, thấy tờ giấy cậu cầm lên đọc. Rồi cậu lấy ra 1 tờ giấy khác và viết như sau:
Thưa Mẹ, con xin lỗi Mẹ... Kể từ nay:
1. Phụ giúp Mẹ ..................... Miễn phí
2. Ráng ăn học thành tài.......... Miễn phí
3. Sẵn sàng giúp đỡ mọi người..... Miễn phí
4. Luôn quan tâm, săn sóc Mẹ ...... Miễn phí
5. Các khoản chi tiêu lo cho Mẹ khi về già ....... Miễn phí
Thời hạn thực hiện........... Trọn đời con

Sáng hôm sau khi con còn đang ngủ, bà mẹ vẫn đặt tờ giấy bạc $10.00 lên bàn cho con thì bỗng thấy tờ giấy mà cậu viết. Sau khi đọc xong, những giọt nước mắt lăn dài trên má bà mẹ song miệng vẫn nở một nụ cười và bà nghĩ rằng có lẽ đây là nụ cười mãn nguyện nhất từ khi sanh con ra đến nay.
"Ví mà tôi đổi thời gian được
Đổi cả thiên thu tiếng Mẹ cười."

LOI VAN NGAN 100 TU .

                        NÓ  ĐỒ  KHỐN 

       Nó đã sống Vợ Chồng 8 người Phụ Nữ trẻ đẹp, Con ngoài giá thú hơn 8 đứa mà  không trách nhiệm, thậm chí còn không nhận là Con  mình, sống cứ kiếm thêm Phụ Nữ Đẹp  rồi bỏ, cứ thế.
         Tuổi 60, vẫn thế không thay đổi, lần này Nó tìm được một Cô Gái trẻ đẹp siêng năng vừa ý,  nguyện sẽ sống đời còn lại nên đưa về nhà Cô Gái để ra mắt, xin phép. Vào nhà Tôi nhận ra Nó, 30 năm trước Nó sống với Tôi, nay lại muốn Con Gái Nó.
          Đồ khốn !

                                Phan Thiết, Ngày 5.6.2011

                                   NGUYENTIENDAO
          
        @ Không biết sự dốt nát của mình là dốt nát gấp đôi
 
                                                                   Plato 

LOI VAN NGAN 100 TU .

                           MỪNG  NÓ 
           Nhà Nó, Nhà Tôi là 2 Gia Đình nghèo, nên Tôi Nó chơi học cùng  nhau đến cấp 3. Sáng hôm ấy Nó không đi học, tan học Tôi liền chạy đến nhà, được biết đêm qua Nó và người Anh vượt biển ra nước ngòai, từ đó Tôi mất đi Nó nhưng lại mừng cho Nó.
          20 năm sau . . . Tôi có Vợ 2 Con, sống nghề Xích Lô, thật tâm. Nó Việt Kiều Mỹ về thơm thoa sang trọng, sống bề ngoài mà không thật. Có lẽ 20 năm trước Tôi phải buồn cho Nó đúng hơn Mừng Nó.

                                Phan Thiết, Ngày 2.6.2011
                                   NGUYENTIENDAO

@ Moät ngöôøi thaønh thaät laø coâng trình cao quyù cuûa Thöôïng Ñeá
                                                                 Pope 

LOI VAN NGAN 100 TU

                           NÓ  LÀ  NÓ 

        Nó và Tôi ở cùng Làng, chơi cùng Làng, học cùng Làng, thi cùng Tỉnh  rồi làm việc cùng Tỉnh, lương 3 cọc 3 đồng. Nó không bằng lòng nên tham ô Công Quỹ phải vào tù năm ấy, từ đó không ai gặp Nó còn Tôi vẫn cuộc sống Công Chức bình dị.
         20 năm sau . . . Tôi hướng dẫn lớp học Doanh Nghiệp nhỏ ngắn ngày các Tỉnh phía Nam đi nhiều, đến Tỉnh Z Tôi gặp một Học Viên giống Nó đủ tính cách, nhưng người đó không nhận là Nó, còn Tôi quả quyết Nó là Nó.

                               Phan Thiết, Ngày 31.5.2011
                                   NGUYENTIENDAO

  @ Ta öôùc ñieàu chaân lyù maø chæ thaáy söï hoaøi nghi ôû trong trí Ta
                                                                  Pascal 

LOI VAN NGAN 100 TU .

                   CHO  NÓ  BIẾT  MẶT  
         
           Nó Việt Kiều cứ 3, 6 tháng về Việt Nam 9 tháng, thường xuyên thế. Nó nói, làm Giám Đốc về Việt Nam điều hành cũng được, qua computer, điện thoại, cần gì ở Mỹ.!  Tin không ?
          Nó là Giám Đốc, Việt Kiều, lịch sự làm nhiều Em thích, hy vọng được Nó để mắt, thế nên Nó sống Em này  Em kia.
          Hôm nay gặp Tôi, Nó lịch sự, ga lăng mời 6 giờ tại Nhà Hàng. Đúng giờ, Tôi dẫn 4 người Bạn đến ăn uống no nê rồi cám ơn Nó trốn luôn, cho Nó biết mặt.

                                       Phan Thiết , Ngày 11.6.2011
                                             NGUYENTIENDAO 

   @ Tình yêu không nhìn bằng mắt mà nhìn bằng tâm hồn
                                                        Franklin 

LOI VAN NGAN

                 NHỮNG VIÊN NGỌC QUÝ
       
         Lâu nay đọc những bài văn, bài thơ của những người Bạn trên Blog hocsinhchinhtam mà chưa một lần Tôi cảm xúc thế này, cảm giác lạnh lạnh, rung rung trong người về tình Bạn mà chưa bao giờ có, những cảm giác trên do đọc 2 bài văn “Chấm đen trên tờ giấy trắng” và “Hãy tha thứ cho nhau”,  thật tuyệt, đọc chậm rãi, từ tốn, 2 lần mà cảm giác trên vẫn lập lại ở Tôi, do 2 bài văn trên cùng đồng cảm mà lâu nay Tôi ngỡ chẳng ai nhìn ngó. Còn Tôi nhiều lần gói ghém lời văn ngắn 100 từ nói về Người Bạn để giải tỏa,vỗ về, an ủi, xoa nhẹ vết thương lòng của nhau mà mấy ai bằng lòng đoái hoài đến.
        Rất nhiều lần, Tôi được nghe, Tôi được thấy, Tôi được chứng kiến những người Bạn “Choảng nhau cách người lớn” mà đã choảng thì có kẻ thắng người bại dù bề ngoài dửng dưng, khi về mới đau lòng, thử hỏi người thắng có sung sướng hạnh phúc không khi người thua buồn đau rơi nước mắt, mà người đau, người thắng lại là những người Bạn hơn 40 năm.
        Người Bạn trên 40 năm thử hỏi mình có bao người, và mấy  ai có được những người Bạn trên 40 năm, mà đã Bạn nhau gần nhau trong cái tình Bạn vô tư, trong trắng của những ngày Áo Dài  không toan tính, không lý đến hôm nay lại toan tính. Có lẽ  hôm nay và mãi mãi không thể tìm có được những người Bạn trên 40 năm, vậy hãy yêu mến nhau như viên Ngọc quý khó tìm nha các Bạn .
        Hoan hô 2 bài văn trên, sẽ là những viên thuốc hữu hiệu cho tất cả những viên Ngọc Quý, của Chúng Ta.
        Tôi nghĩ thế !


                                Phan Thiết, Ngày 8.9.2011
                                   NGUYENTIENDAO


 @ Dù thế nào Tình Bạn không bao giờ bị hủy diệt  
                                          Edis  Crncevic

Chấm Đen Trên Tờ Giấy Trắng

....Tôi lớn lên như bao chàng trai khác, vẫn hỷ nộ ái ố cuộc đời; biết yêu, biết ghét, biết giận, nhưng chưa bao giờ tôi biết tha thứ cho lỗi lầm của ai và … tôi nhìn cuộc đời, nhìn mọi người bằng lăng kính của riêng mình! Tôi có cái nhìn rất tinh tế nên tôi dễ nhận ra những điểm không tốt của người đối diện mình và cũng chính vì thế khiến tôi không có bạn nhiều.
Tôi quý mến tất cả, nhưng tôi không tha thứ cho ai dù vô tình hay cố ý chơi không đẹp với mình, và tôi sẽ tìm cách đối xử lại như chính họ đã làm với tôi …. Có thể như thế mà tôi trở thành người khó tánh nhất xóm.
Và một ngày…. Mọi suy nghĩ của tôi thay đổi hết khi một vị Sư về trú tại chùa.
Xóm tôi có một ngôi chùa nhỏ nằm chơi vơi giữa đồng. Ngôi chùa nền đất vách lá ngày ngày chỉ có một vị sư già trông coi. Ngoài việc làm đồng áng, trông coi mãnh vườn và sau những giờ học tôi rất thích đến ngôi chùa này. Giữa không gian yên tỉnh, tiếng chuông, tiếng mõ hòa cùng tiếng tụng kinh của Sư âm vọng giữa không gian tỉnh mịch, khiến lòng tôi yên bình lắm.
Một hôm có một vị sư trẻ về trú tại chùa. Vị sư trẻ có một đôi mắt sáng, sáng đến nỗi bạn có thể soi đường trong bóng đêm và thầy có một nụ cười rất hiền, nụ cười chứa đựng niềm hạnh phúc vô biên.
Tôi thích nói chuyện với thầy, vì ở Thầy tôi không tìm thấy được điểm xấu nào. Như hiểu được mọi suy nghĩ trong đầu tôi, một hôm sao buổi tan trường tôi không về nhà mà chạy thẳng vào chùa để được tụng kinh cùng Thầy khi Thầy cúng chiều. Tôi yên lặng lắng nghe từng lời Thầy tụng vì thầy có một giọng tụng rất hay như cuốn hút lòng người vào từng lời kinh, lời chú nguyện của thầy khi thầy cúng thí thực.
Sau thời kinh, khi mà thầy đã yên vị tọa cụ, Thầy nắm tay tôi dẫn ra sau vườn ngồi vào chiếc bàn gỗ. Thầy rót cho tôi một tách trà nhạt, rồi Thầy hỏi tôi:
- Con có nhiều bạn không, sao trẻ em trong xóm thì nhiều mà chỉ mình con vào chùa, mấy em đó đâu sao không đi cùng con?
- Dạ không, con không có bạn nhiều vì họ ai cũng xấu !
- Sao con nghĩ vậy ? Thầy hỏi với vẻ ngạc nhiên
- Vì họ chửi thề, họ hổn hào, họ lười học, họ lười suy nghĩ.
Thầy xoa đầu tôi cười rồi nói: Để Thầy chỉ cho con điều này .
Rồi Thầy lấy ra một tờ giấy trắng, giấy trắng học trò, Thầy dùng bút lông nhỏ lên tờ giấy một chấm đen thật đen; Thầy giơ tờ giấy lên và hỏi:
- Con có thấy gì không?
Tôi nhanh miệng đáp mà không cần suy nghĩ:
- Dạ bạch Thầy một chấm đen ạ.
Thầy cười hỏi lại: Con nhìn rõ chưa nè?
Dạ con nhìn thật rõ rồi, bạch Thầy - Tôi khẳng định lại
Thầy cười tươi, nụ cười hiền hòa như chứa đựng cả tam thiên niềm an lạc vô biên:
- Sao con chỉ nhìn thấy chấm đen nhỏ trên tờ giấy trắng mà không nhìn thấy tờ giấy lớn trắng tinh thầy đang cầm?
Tôi lặng im không nói được lời nào.
Thầy tiếp: Con người cũng vậy, không ai là hoàn thiện, cho nên Đức Phật mới thị hiện cõi đời này để giúp chúng sanh hoàn thiện tâm mình, giúp chúng sanh thánh thiện hơn, đạt được phật tánh (ngộ nhập Phật tri kiến) vì thể tánh chúng sanh và Phật không khác, chúng sanh cũng sẽ là những vị Phật của tương lai (ta là Phật đã thành, chúng sanh là Phật sẽ thành). Nếu con chỉ chầm chầm nhìn vào cái xấu của họ, con sẽ bỏ lỡ nhiều điểm tốt của họ, cũng như con chỉ nhìn thấy chấm đen trên tờ giấy trắng mà không nhìn thấy được tờ giấy trắng có chứa chấm đen nhỏ!
Nếu con nhìn thấy điểm tốt của họ, con sẽ thấy ai cũng đáng yêu, ai cũng đáng kính cả, đó là tâm Phật trong mỗi con người luôn hiện hữu.
Niềm an lạc, sự yêu mến không phải người khác ban phát cho con mà chính con phải tạo ra nó...
(Trích, không rõ xuất xứ)

Hãy tha thứ cho nhau

Đã có những giọt nước mắt làm nhòa đi những vần thơ về tình bạn, đã có những tiếng nấc nghẹn ngào làm gián đoạn bài viết đọc nửa chừng và cũng đã có những giây phút chùng xuống để tưởng nhớ về những người bạn đã vĩnh biệt cõi trần trong ngày giỗ bạn Minh. Vâng! Thương lắm, tiếc lắm những người bạn đã vĩnh viễn xa rời chúng ta, những mất mát đau thương đó đến bao giờ mới nguôi ngoai trong tâm tưởng của mỗi người. Biết là mỗi lần mất đi một người bạn là mỗi lần tiếc nuối, vậy thì tại sao ta lại xa rời nhau, chia cách nhau vì những sự việc ngoài ý muốn. Hãy biết thông cảm và tha thứ cho nhau…

Cuộc sống vốn không bằng phẳng và ẩn chứa biết bao điều mà ta không lường trước được, còn bản thân mỗi người không ai là hoàn thiện cả, vì thế đôi khi một lời nói, một sự việc, một hành động làm cho nhau buồn lòng, làm cho nhau oán giận là điều tất yếu có thể xảy đến với bất cứ ai, ngay cả với những người có thể được xem là khôn ngoan hoặc thận trọng nhất. Điều đó rất dễ hiểu, vì chúng ta là con người, mà đã là con người thì không ai không mắc phải lỗi lầm.

Vẫn biết, tha thứ là việc làm không dễ nhất là khi chúng ta trải qua một cú sốc quá nặng, ta cảm thấy chán nản, buồn bã…thế nhưng cứ giữ mãi tâm trạng đó liệu cuộc sống của ta có được thanh thản, an bình không? Vậy thì các bạn hãy trải rộng tấm lòng mà bỏ qua những điều không tốt với nhau đi, tha thứ cho những lỗi lầm đã làm tổn thương nhau đi.

Trong Kinh thánh Thiên Chúa Giáo có câu chuyện về sự tha thứ: “Một ngày nọ, người ta dẫn đến trước mặt Chúa GiêSu người phụ nữ phạm tội ngoại tình, thời bấy giờ ngoại tình là trọng tội phải tử tình bằng ném đá. Họ hỏi: Thầy xử lý người phụ nữ này thế nào? Chúa GiêSu trả lời: Trong các ngươi, ai thấy mình không lỗi lầm thì ném đá người phụ nữ này trước đi. Một lúc sau từng người một lặng lặng bỏ đi cho đến khi chỉ còn duy nhất người phụ nữ. Chúa GiêSu nói: Còn ta, ta cũng tha thứ cho con, hãy về nhà và đừng bao giờ làm điều đó nữa” “Một lần khác Thánh Phê Rô là một trong 12 môn đệ của chúa GiêSu đến hỏi rằng: Thưa thầy, nếu anh em bạn bè con cứ xúc phạm đến con thì con phải tha thứ đến đến mấy lần? Có phải bảy lần không? Chúa GiêSu đáp: Thầy không bảo là đến bảy lần nhưng là đến bảy mươi lần bảy”. Thánh PhanXiCô cũng có một câu nói rất đáng phải suy nghĩ “Vì chính khi thứ tha là khi được tha thứ”. Trong các kinh Phật có nhắc đến 4 chữ “Từ bi hỷ xả” không ngoài ý nghĩa là tình thương, lòng nhân ái đối với người khác; buồn vì cái buồn của người khác, khổ vì cái khổ của người khác; vui do cái vui của người khác; tha thứ, bỏ qua những lỗi lầm của người khác. Và còn nhiều, rất nhiều những danh nhân trên thế giới nói về sự tha thứ.

Trong chúng ta có lẽ ai ai cũng đã từng một lần xem qua tác phẩm “Tây Du Ký”, bốn thầy trò Đường tăng mỗi người một một cá tính, không ai là không có nhược điểm, không ai là không có lỗi lầm. Tôn Ngộ Không là người có thể nói nhiều công trạng nhất ít ra cũng đã 3 lần bị đuổi về Hoa Quả Sơn nhưng chính vì lòng tha thứ mà đã gắn kết họ lại thành một tập thể vững chắc, vượt qua mọi khó khăn gian khổ đi đến thành công. Tuy vậy, để nhận được chân kinh, họ phải trải qua mười vạn tám ngàn dặm trong thời gian mười bốn năm với tám mươi mốt khổ nạn, phải biếu luôn tài sản duy nhất là bát vàng mới lấy được kinh có chữ, nhưng cuối cùng bộ kinh cũng không được hoàn chỉnh vì bị ướt dưới sông, bị dính trên đá khi phơi…Những điều này làm cho thầy trò Đường tăng “ngộ” ra lời dạy của Phật tổ Như lai: cuộc đời này nhiều uẩn khúc, lắm gian nan, không có gì gọi là hoàn chỉnh cả và từng con người cũng không ai là hoàn thiện cả…

Vậy thì bạn ơi! Tuy chúng ta không là bậc Thánh để sẵn sàng tha thứ hết mọi lỗi lầm của nhau, nhưng ở một chừng mực nào đó, nếu trái tim còn đập thì đừng suy tính gì nữa, hãy bỏ qua những điều phiền muộn mà tha thứ cho nhau đi. Tha thứ luôn là linh dược mầu nhiệm có thể trị liệu mọi nỗi khổ niềm đau cho người tha thứ cũng như người được thứ tha./.

LOI VAN NGAN 100 TU .

                                           ĐÔI   MẮT
    
          Căn phòng chờ khám mắt, diện tích nhỏ nhưng người bệnh lại đông, có lúc nói chuyện ồn ào về con mắt, có lúc căn phòng phẳng lặng, lắng đọng. Đúng lúc im lặng ấy cửa mở bước vào một người đàn ông trung niên đeo kín đen không nhìn thấy, dắt đi bởi một người.  Bác Sĩ khám từ chối mổ do không cứu được, tế nhị không nói chính anh, mọi người trong phòng đều biết riêng anh không hề biết.
          Căn phòng im lặng hơn, mỗi người nghĩ về tương lai đôi mắt mình sáng hay tối.

                                                   Sài Gòn, ngày 23.8.2011
                                                      NGUYENTIENDAO

@ Tim có 2 ngăn, một chứa niềm vui, một chứa đau buồn.
                                                               Norman

LOI VAN NGAN 100 TU .

                    THƯƠNG  HIỂU 

     Tình Bạn, Tình Yêu đeo bám nhau “như  Đĩa” không tách rời được, vậy mà chỉ một việc nhỏ, giận hờn oán trách, gây gổ nhau rất người lớm, tại sao ?
     Thương mà không hiểu,  tình cảm chất cao như núi cũng sụp. Đã thương, phải hiểu mới trụ được cùng dẹp bỏ “Cái Tôi ”, cắt bỏ cái xấu để nhìn cái tốt của nhau .
       Cách đây 30 năm có người hỏi :
        - Thương yêu Em, thế Anh có hiểu Em không ?
      Tôi ấm ớ . . . Giờ Tôi mới trả lời câu hỏi ấy thật chính xác, sâu sắc.
        - Thương phải hiểu.

                               Phan Thiết, Ngày 6.9.2011
                                  NGUYENTIENDAO

  @ Người sao một hẹn thì nên
      Người sao chín hẹn thì quên cả mười
                                      (Quên Tác gỉa)