Đã có những giọt nước mắt làm nhòa đi những vần thơ về tình bạn, đã có những tiếng nấc nghẹn ngào làm gián đoạn bài viết đọc nửa chừng và cũng đã có những giây phút chùng xuống để tưởng nhớ về những người bạn đã vĩnh biệt cõi trần trong ngày giỗ bạn Minh. Vâng! Thương lắm, tiếc lắm những người bạn đã vĩnh viễn xa rời chúng ta, những mất mát đau thương đó đến bao giờ mới nguôi ngoai trong tâm tưởng của mỗi người. Biết là mỗi lần mất đi một người bạn là mỗi lần tiếc nuối, vậy thì tại sao ta lại xa rời nhau, chia cách nhau vì những sự việc ngoài ý muốn. Hãy biết thông cảm và tha thứ cho nhau…
Cuộc sống vốn không bằng phẳng và ẩn chứa biết bao điều mà ta không lường trước được, còn bản thân mỗi người không ai là hoàn thiện cả, vì thế đôi khi một lời nói, một sự việc, một hành động làm cho nhau buồn lòng, làm cho nhau oán giận là điều tất yếu có thể xảy đến với bất cứ ai, ngay cả với những người có thể được xem là khôn ngoan hoặc thận trọng nhất. Điều đó rất dễ hiểu, vì chúng ta là con người, mà đã là con người thì không ai không mắc phải lỗi lầm.
Cuộc sống vốn không bằng phẳng và ẩn chứa biết bao điều mà ta không lường trước được, còn bản thân mỗi người không ai là hoàn thiện cả, vì thế đôi khi một lời nói, một sự việc, một hành động làm cho nhau buồn lòng, làm cho nhau oán giận là điều tất yếu có thể xảy đến với bất cứ ai, ngay cả với những người có thể được xem là khôn ngoan hoặc thận trọng nhất. Điều đó rất dễ hiểu, vì chúng ta là con người, mà đã là con người thì không ai không mắc phải lỗi lầm.
Vẫn biết, tha thứ là việc làm không dễ nhất là khi chúng ta trải qua một cú sốc quá nặng, ta cảm thấy chán nản, buồn bã…thế nhưng cứ giữ mãi tâm trạng đó liệu cuộc sống của ta có được thanh thản, an bình không? Vậy thì các bạn hãy trải rộng tấm lòng mà bỏ qua những điều không tốt với nhau đi, tha thứ cho những lỗi lầm đã làm tổn thương nhau đi.
Trong Kinh thánh Thiên Chúa Giáo có câu chuyện về sự tha thứ: “Một ngày nọ, người ta dẫn đến trước mặt Chúa GiêSu người phụ nữ phạm tội ngoại tình, thời bấy giờ ngoại tình là trọng tội phải tử tình bằng ném đá. Họ hỏi: Thầy xử lý người phụ nữ này thế nào? Chúa GiêSu trả lời: Trong các ngươi, ai thấy mình không lỗi lầm thì ném đá người phụ nữ này trước đi. Một lúc sau từng người một lặng lặng bỏ đi cho đến khi chỉ còn duy nhất người phụ nữ. Chúa GiêSu nói: Còn ta, ta cũng tha thứ cho con, hãy về nhà và đừng bao giờ làm điều đó nữa” “Một lần khác Thánh Phê Rô là một trong 12 môn đệ của chúa GiêSu đến hỏi rằng: Thưa thầy, nếu anh em bạn bè con cứ xúc phạm đến con thì con phải tha thứ đến đến mấy lần? Có phải bảy lần không? Chúa GiêSu đáp: Thầy không bảo là đến bảy lần nhưng là đến bảy mươi lần bảy”. Thánh PhanXiCô cũng có một câu nói rất đáng phải suy nghĩ “Vì chính khi thứ tha là khi được tha thứ”. Trong các kinh Phật có nhắc đến 4 chữ “Từ bi hỷ xả” không ngoài ý nghĩa là tình thương, lòng nhân ái đối với người khác; buồn vì cái buồn của người khác, khổ vì cái khổ của người khác; vui do cái vui của người khác; tha thứ, bỏ qua những lỗi lầm của người khác. Và còn nhiều, rất nhiều những danh nhân trên thế giới nói về sự tha thứ.
Trong chúng ta có lẽ ai ai cũng đã từng một lần xem qua tác phẩm “Tây Du Ký”, bốn thầy trò Đường tăng mỗi người một một cá tính, không ai là không có nhược điểm, không ai là không có lỗi lầm. Tôn Ngộ Không là người có thể nói nhiều công trạng nhất ít ra cũng đã 3 lần bị đuổi về Hoa Quả Sơn nhưng chính vì lòng tha thứ mà đã gắn kết họ lại thành một tập thể vững chắc, vượt qua mọi khó khăn gian khổ đi đến thành công. Tuy vậy, để nhận được chân kinh, họ phải trải qua mười vạn tám ngàn dặm trong thời gian mười bốn năm với tám mươi mốt khổ nạn, phải biếu luôn tài sản duy nhất là bát vàng mới lấy được kinh có chữ, nhưng cuối cùng bộ kinh cũng không được hoàn chỉnh vì bị ướt dưới sông, bị dính trên đá khi phơi…Những điều này làm cho thầy trò Đường tăng “ngộ” ra lời dạy của Phật tổ Như lai: cuộc đời này nhiều uẩn khúc, lắm gian nan, không có gì gọi là hoàn chỉnh cả và từng con người cũng không ai là hoàn thiện cả…
Vậy thì bạn ơi! Tuy chúng ta không là bậc Thánh để sẵn sàng tha thứ hết mọi lỗi lầm của nhau, nhưng ở một chừng mực nào đó, nếu trái tim còn đập thì đừng suy tính gì nữa, hãy bỏ qua những điều phiền muộn mà tha thứ cho nhau đi. Tha thứ luôn là linh dược mầu nhiệm có thể trị liệu mọi nỗi khổ niềm đau cho người tha thứ cũng như người được thứ tha./.