F ~ Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM




Tôi viết bài nầy như một lời cảm ơn đến các bạn đã chúc mừng ngày sinh nhật của tôi, có cả một clip nhạc dễ thương của bạn Nhân và xin chúc mừng sinh nhật đến các bạn Thuần, Kiệt, Lộc, Châu cùng các bạn sinh trong tháng 9 ngày hạnh phúc tuyệt vời. Tấn-Hùng.

Tôi Sinh Ngày 16 Tháng 9
Năm nay, ngày mười sáu tháng chín dương lịch, ngày sinh nhật của tôi, đến sau ngày rằm trung thu đến bốn hôm. Má nói hồi đó sinh tôi ra, vào ngày trăng thượng tuần còn năm ngày nữa mới tới rằm trung thu. Má nói vui phải chi má ăn bánh trung thu trước để khỏi nhịn thèm. Không biết phải vậy không mà bây giờ tôi rất hảo món bánh trung thu. Má nói đêm sanh tôi ở nhà thương lớn, má nhìn ra cửa sổ thấy trăng rất sáng sáng hơn bao giờ, rồi má quay qua tôi vuốt ve nói, thằng nầy lớn lên thông minh sáng suốt lắm đây, má tự mĩm cười hạnh phúc lấy.
Nhưng má nuôi tôi khổ sở vô cùng. Tôi bị nóng sốt èo uột, má ẳm đi thầy thuốc bắc nói tôi bị ban, cho uống chai thuốc vuông vuông có nút đỏ, nước nâu nâu nghe muốn ói. Má nói hun tôi toàn mùi thuốc. Lúc nào cũng bồng tôi trên tay buông xuống là khóc, hở là khóc, khóc liền tù tì. Khóc riết mà ba nổi quạo với má luôn. Nhưng má không than, má thương tôi lắm lúc nào cũng chăm sóc tôi sạch sẽ áo quần mới trắng tinh. Đi ị ngồi bô không chịu, bữa đó bị cảnh sát bắt má tôi đóng phạt, vậy mà má cười, má nói cái thằng lạ đời.
Má nghe ai đó chỉ đem tôi đi ký bán. Má đưa tôi đi xích lô máy qua cầu Sài-gòn tức cầu Mô-ni-vong ở Campuchia, tới am Thầy Ba. Thầy là thầy pháp nhận nuôi tôi cho qua cái đốt. Thầy đổi tôi tên khác, cho tôi đeo dây chuyền bạc bịt tượng phật bằng ngà voi, xỏ lổ tai trái cho đeo khoen. Thầy cho má đeo phép, dặn má cữ kiêng mấy thứ, mỗi tháng tới ngày rằm phải cúng vái ở nhà. Mỗi năm tới rằm tháng giêng má đều đưa tôi tới am để thầy cúng thay phép mới. Thầy nói tôi là con cầu con khẩn làm như vậy má mới nuôi được tôi. Má rất tin thầy, một niềm tin để má hy vọng nuôi tôi tới lớn.
Má kể hồi cúng thôi nôi cho tôi, má để một mâm nhiều thứ, mà tôi chỉ bốc hai món cục xôi với cây viết. Cục xôi đưa vô miệng ăn liền, còn tay kia cầm cây viết quơ quơ. Má nói thằng nầy xấu tính ăn, đúng quá…còn cầm cây viết chắc làm thầy thông thầy ký gì đây. Rồi tôi cũng lớn lên má cho học trường Miche, trường dòng của Ông Cha ngoài chợ Mới, Nam-vang. Mỗi sáng vô lớp, học sinh đứng đọc kinh Lạy Đức Chúa Trời, đọc tiếp kinh Kính Mừng Maria rồi mới ngồi xuống học, học cả sách phần tiếng Việt tiếng Pháp. Một tuần một lần sáng thứ hai Ông Frère dắt cả lớp qua Nhà thờ Trái Tim xem lễ. Tôi thuộc kinh cũng biết cầu nguyện, tôi tin tôi được các bề trên che chở. Lối xóm thường khen tôi ngoan hiền học giỏi làm má hãnh diện. Người ta đâu biết má tôi cực khổ trần ai với tôi, mấy cái đó đâu sá gì so với công lao của má!

Ngô-tấn-Hùng viết tặng Má, 15/9/2011