NHỮNG VIÊN NGỌC QUÝ
Lâu nay đọc những bài văn, bài thơ của những người Bạn trên Blog hocsinhchinhtam mà chưa một lần Tôi cảm xúc thế này, cảm giác lạnh lạnh, rung rung trong người về tình Bạn mà chưa bao giờ có, những cảm giác trên do đọc 2 bài văn “Chấm đen trên tờ giấy trắng” và “Hãy tha thứ cho nhau”, thật tuyệt, đọc chậm rãi, từ tốn, 2 lần mà cảm giác trên vẫn lập lại ở Tôi, do 2 bài văn trên cùng đồng cảm mà lâu nay Tôi ngỡ chẳng ai nhìn ngó. Còn Tôi nhiều lần gói ghém lời văn ngắn 100 từ nói về Người Bạn để giải tỏa,vỗ về, an ủi, xoa nhẹ vết thương lòng của nhau mà mấy ai bằng lòng đoái hoài đến.
Rất nhiều lần, Tôi được nghe, Tôi được thấy, Tôi được chứng kiến những người Bạn “Choảng nhau cách người lớn” mà đã choảng thì có kẻ thắng người bại dù bề ngoài dửng dưng, khi về mới đau lòng, thử hỏi người thắng có sung sướng hạnh phúc không khi người thua buồn đau rơi nước mắt, mà người đau, người thắng lại là những người Bạn hơn 40 năm.
Người Bạn trên 40 năm thử hỏi mình có bao người, và mấy ai có được những người Bạn trên 40 năm, mà đã Bạn nhau gần nhau trong cái tình Bạn vô tư, trong trắng của những ngày Áo Dài không toan tính, không lý đến hôm nay lại toan tính. Có lẽ hôm nay và mãi mãi không thể tìm có được những người Bạn trên 40 năm, vậy hãy yêu mến nhau như viên Ngọc quý khó tìm nha các Bạn .
Hoan hô 2 bài văn trên, sẽ là những viên thuốc hữu hiệu cho tất cả những viên Ngọc Quý, của Chúng Ta.
Tôi nghĩ thế !
Phan Thiết, Ngày 8.9.2011
NGUYENTIENDAO
@ Dù thế nào Tình Bạn không bao giờ bị hủy diệt
Edis Crncevic