Khi đã có tuổi rồi, người ta có những suy nghĩ khác so với lúc trẻ. Như việc xem bói toán đoán tương lai hậu vận. Người ta đi xem bói khi làm ăn mua bán, xây nhà cất xưởng, dựng vợ gã chồng để mọi việc suôn sẻ. Người hành nghề xem bói được tôn trọng gọi bằng thầy bói, coi thầy bói như người siêu phàm, nhà tiên tri biết trước mọi việc. Từ thầy bói trở thành chiêm tinh gia, nay được nâng lên thầy phong thủy cho hợp thời, kiếm tiền khỏe re. Chứ thực ra mấy người này cũng học từ sách người xưa đúc kết kinh nghiệm viết ra để lại, kèm theo khoa ăn nói khéo léo. Sách viết ra trước sau cũng vậy, còn thầy bói có nói đúng hay sai tùy theo mỗi người với mục đích khác nhau.
Không biết từ đâu trong nhà tôi cũng có cuốn sách coi tuổi vận mạng chỉ tay. Có lúc tôi cũng giở ra xem vài cái rồi xếp lại, đọc không hiểu không vô. Tại mình không chú tâm, thực sự không tin bởi câu “ bói ra ma quét nhà ra rác “ như người ta thường nói. Cũng như không có thời gian để cù cưa với mấy cái chuyện tầm phào. Cuốn sách cũng ẩn khuất đâu đó trong nhà mấy chục năm như tuổi tác của tôi. Đến nay tôi rảnh rổi, đã quẳng gánh lo đi rồi, sau nhiều năm vất vả với công việc sinh nhai. Tôi có nhiều thời gian đọc sách, ghi nhận những gì đúng sai rõ ràng từ thực tế bản thân. Cuốn sách kia trở lại với tôi bây giờ thật đúng lúc.
Tôi vừa đọc sách vừa lật bàn tay mình ra xem. Hai bàn tay giở ra có ba nét như chữ AI bên tay trái, chữ IA bên tay phải, mà lúc nhỏ chúng tôi đùa chỉ vào tay nhau nói giởn ai ỉa. Đó là ba đường chỉ tay chính, nét chữ A đầu tiên là đường sinh mạng, nét A tiếp theo là đường trí tuệ, và chữ I là đường tình cảm. Thêm một đường quan trọng nữa, chạy thẳng từ phía cổ tay lên gốc ngón tay giữa, đường công danh. Trong sách xem chỉ tay gọi bốn đường cơ bản quan trọng nhất. Nếu bàn tay có hình chữ M, do bốn đường cơ bản liên kết tạo thành gọi đường vận may M. Người có đường vận may M, trí tuệ, tình cảm, sức khỏe tốt đều nhau. Ngoài ra, người có chữ M từ 33 tới 55 tuổi làm mọi việc đều thành công. Nếu đường công danh chia 3 đoạn, là người tài hoa, đa tài bá nghệ, nhưng tính hay dễ chán nản. Mỗi đoạn là mỗi lần chuyển nghề. Đoạn thứ nhất, đường công danh chạy gần tiếp đường trí tuệ, điểm chuyển nghề ở tuổi 33. Đoạn thứ hai, đường công danh nối từ đường trí tuệ đụng vào đường tình cảm, điểm chuyển nghề ở tuổi 55; đoạn này cũng góp tạo thành đường vận may chữ M. Đoạn thứ ba, đường công danh gần đường tình cảm đi lên gốc ngón giữa. Những gì sách nói ở trên, trong bàn tay trái tôi thấy có phần đúng. Năm 33 tuổi tôi nghỉ làm nhà nước. Mua nhà, mở doanh nghiệp tư nhân đến năm 55 tuổi tôi nghỉ. Bây giờ làm thơ, viết lách lung tung không biết có phải nghề mới không nữa. Tôi đang ở đoạn ba của đường công danh.
Mọi việc xảy đến với tôi như có sự xếp đặt từ trước, không tin cũng không được. Như việc mua nhà thật tình cờ. Hai vợ chồng đi ngang thấy bảng bán nhà vào hỏi mua, chủ nhà đồng ý bán chỉ cần đặt cọc tượng trưng, hẹn tuần sau giao nhà dọn vô ở lẹ làng, cái nhà như nó đang chờ mình. Đến 55 tuổi, tôi quyết định giao cho con trai làm chủ cửa tiệm, tôi chỉ trợ giúp. Công việc kinh doanh kéo dài thêm hai năm rồi ngưng luôn, do tình hình thu nhập ít không như thời tôi làm. Đương nhiên tôi bị mất việc bắt buộc, vợ nói tôi nghỉ sớm trước tuổi hết lao động. Sau này giở sách tử vi xem tuổi mới biết trong sách có nói đến tuổi trên tôi chuyển qua làm văn chương.
Còn trong thâm tâm tôi rất yêu thích tiếng việt dù học nhiều chữ pháp, chữ anh, chữ khmer. Vì từ lúc nhỏ tôi sống xa quê hương, tiếng việt chỉ học hồi sơ cấp trường làng, rất thiếu thốn. Khi năm 1970 về nước, tôi mới học lớp 10, 11 rồi 12 bằng chữ quốc ngữ, mới đầu cũng khó khăn do vốn từ rất ít ngữ nghĩa chuyên môn chưa hiểu. Học thơ văn, văn nghị luận tôi rất thích như bị khát nước từ bao giờ. Trước tiên tôi học viết sao cho đúng chính tả, rồi sau đó viết được gì đó thì tùy, nhưng tôi thích truyền lại những kinh nghiệm mà mình trãi qua mình biết.
Ngô-tấn-Hùng
Tân-định, 20/9/2011