Mở bừng mắt khóc to, chào cuộc đời
Cố gắng bò, đứng dậy và bước đi
Luân hồi, đường vào trần thế
Muôn sắc màu lung linh huyền ảo
Vây chung quanh ta rực rở xoay tròn xoay tròn
Lấn chen dưới hố sâu u minh nghiệt ngã
Ngước lên nhìn thái dương cao xa vời vợi
Ta miệt mài bước, từng bước chân trí tuệ
Bản ngã của con người thúc đẩy tâm linh
Tất cả giác quan bừng tỉnh soi đường
Lê lết thể xác rã rời từ bến mê sang bến giác
Ồ! Ta đã thấy được bao nhiêu là loài hoa cỏ lạ
Trải ngút ngàn vô tận phấn hương bay
Và kia giữa cánh đồng hoa có cội cây già
Dưới gốc cội, thảm cỏ xanh mướt mịn
Ta trút bỏ thân xác này gốc cội nghìn năm
Trả tấm hình hài nhục thể chốn dương gian
Xoải cánh linh hồn hòa nhập với hương hoa
Đôi mắt nhắm-mỉm cười-giải thoát
NGUYỄN THỊ NGỌC XUÂN