Vùng biển đất bỏ ngỏ lâu nay
chẳng ai đoái hoài nhìn ngó, thỉnh thoảng có cái đám ma nhà nghèo năm ba người
đưa đến chôn đại tại vùng đất này do không tiền chôn tại khu nghĩa địa, nhìn xa
xa một vài cái mồ đắp đất cho ra cái mả. Nhìn ra biển thật xanh những cơn sóng vỗ
nhỏ nhẹ êm ái vào bờ tạo gió mát, trên bờ nơi đây là cái eo nên rác đâu đó cứ
trôi về chồng chất chôn vùi liên tục như bãi tha ma được gió thổi cát che lấp
nhẹ, sâu vào bờ những cây cỏ nào lì lợm hơn mới sống nỗi trên khu đất này, sâu
hơn nữa những đồi đất đỏ hùng vĩ uốn khúc lắt léo sừng sững như con rồng đỏ hả
miệng nhìn biển chờ đối phó bão táp, mưa gió tạo những khe nước thoát từ trên
đồi đất đỏ tự nhiên mà hùng vĩ không thể bàn tay con người làm ra được như thế.
Bỗng ai đó, có cái nhìn du
lịch kéo nhau đến xem rồi cân đo đong đếm vùng đất này nên đột ngột khu đất trở
thành miếng mồi béo bở du lịch tương lai làm người dân nơi đó cắm dùi giành
giựt, tranh giành, chưởi bới, đấm đá nhau thậm chí đào những ngôi mồ mới sáng nay
đốt nhang, chiều đã có người bình lấp ngôi mộ dành đất treo bản đất bán, nên từ
đó mất hết tình cảm Anh Em làng xóm do giành đất mà bao năm không ai nhìn nghĩ đến,
kẻ thắng người bại tạo một vùng trời nóng bức tâm hồn.
Ngày hôm qua, Siêu Bão Haiyan
cơn bão chưa bao giờ khủng khiếp đã cuốn trôi người và tài sản dành dụm lâu
nay, người thắng giành đất người thua mất đất đều để lại cảnh trời đau thương
trắng tay của con người, giờ mới thấy họ nhìn nhau gần nhau trong tình làng xóm
đã đỗ nát tất cả tinh thần và vật chất.
Phan Thiết, Ngày 11.11.2013
NGUYENTIENDAO
@ Chúng ta biết chúng ta là gì, nhưng không
biết lâu nay là gì.
Shakespeare