Mẹ đã đi sao lại đi xa thế
Lặng lẻ ra đi không nói một lời
Mẹ có biết lòng con đau lắm
Ở nơi này con đã mất Mẹ dấu yêu
Trống vắng-cô đơn-song hành hiện hữu
Xa lạ luôn những gương mặt thân quen
Con đã rơi như những chiếc lá trong cơn bão
Mỗi sớm mai về -Đời thoảng chia xa
Con hờ hững với tuổi già của mẹ
Để Mẹ hiền -nhiều nổi xót xa
Với những điều con vô tình không hiểu
Nên ngỡ ngàng khi mất Mẹ dấu yêu
Giờ ngồi đây -gây hấn với vần thơ
Kiếm từng từ cho tròn câu tạ lổi
Nhưng chỉ còn vọng lại thanh trầm rời rạc
Vì thơ con làm chẳng còn Mẹ để xem
Ước là chiếc lá để được rơi bốn mùa quanh mộ Mẹ