Tôi Nó học chung lớp, nhà Nó ở ven Thành
Phố nên thích lắm, ngày nghỉ lên nhà Nó
chơi rộng rãi, sau nhà ruộng gặt xong trống trải Tôi Nó cùng những Người Bạn ở
đó chia nhau đá banh thật thích thật mệt thật vui, chiều sẩm tối nghỉ đá vào
nhà Mẹ Nó dọn cho 2 Thằng ăn cơm trên bộ ván với nồi Cá Kho thơm phức mà Mẹ Nó
đứng bên bới cơm “Ăn đi Con”, Tôi Nó ăn nhiều mà không thấy no, giờ không có
cảm giác và giọng nói “Ăn đi Con”.
Phan Thiết, Ngày 21.12.2013
NGUYENTIENDAO.
@ Không quý một khối vàng, mà quý một giờ đã
qua.
Casson .
Bài tặng Người Bạn nay trắng đầu.