Như giọt thâm trầm dành dỗ tuổi thơ.
Yêu cồn cát thuở hoang sơ,
Mềm trong nắng dịu, chơ vơ bậc hồn.
Mệt nhoài khắc chữ hoàng hôn,
Tím màu cỏ lạ, bồn chồn dấu chân.
Bến bờ lỡ bước thanh tân,
Đắn đo hình tướng, phân vân nỗi niềm.
Nẻo xa xanh... bóng nguyệt chìm,
Cành hoa rụng cánh,gió tìm lãng quên.
Dặn lòng, gát mái lênh đênh,
Tường rêu đã phủ, gọi tên nẻo về.
Ta chào thôi nhé... si mê,
Từ tâm an trụ, một bề thoát thai.
Khởi đầu hai chữ trần ai,
Câu thơ trôi mãi dặm dài bi thương.
Bình minh hoa ngọt ngào hương,
Say sưa xuân cũng vấn vương điều gì
Trói tình vào sợi vô vi,
Nghiêng tai nghe chút xuân thì du dương...