Nhớ
lần đầu được gọi bằng Em
Không bằng giọng nói mà bằng chữ viết
Chữ Em - dọc ngang bối rối
Chữ Em lã lướt khóa sol
Anh ngại ngùng - bởi tuổi hoàng hôn
Em ngơ ngác - nhìn thời gian trôi chầm chậm
Trong Anh có cả thiên thần và phù thủy
Đưa Em vào thần thoại, mộng du
Nhưng - Anh sinh ra hào hoa phóng khoáng
Lướt ngón tay - dìu dặt nốt do thăng
Những khúc nhạc đồng quê - những tình ca dang dỡ
Và trong Em dường như vụn vỡ
Tất cả chỉ lầu đài xây trên cát mà thôi
Khi Anh cũng đã gọi người ta bằng em
Như đã từng âu yếm gọi Em như thế
Đời chỉ đẹp khi tình dang dỡ...?
Cũng hay - Để bây giờ có một thời để nhớ với người ta...?
Thy Nhan Luong
Không bằng giọng nói mà bằng chữ viết
Chữ Em - dọc ngang bối rối
Chữ Em lã lướt khóa sol
Anh ngại ngùng - bởi tuổi hoàng hôn
Em ngơ ngác - nhìn thời gian trôi chầm chậm
Trong Anh có cả thiên thần và phù thủy
Đưa Em vào thần thoại, mộng du
Nhưng - Anh sinh ra hào hoa phóng khoáng
Lướt ngón tay - dìu dặt nốt do thăng
Những khúc nhạc đồng quê - những tình ca dang dỡ
Và trong Em dường như vụn vỡ
Tất cả chỉ lầu đài xây trên cát mà thôi
Khi Anh cũng đã gọi người ta bằng em
Như đã từng âu yếm gọi Em như thế
Đời chỉ đẹp khi tình dang dỡ...?
Cũng hay - Để bây giờ có một thời để nhớ với người ta...?