QUÁN
NỬA KHUYA.
Quán
khuya vắng khách mình ta đợi...
Xa thẳm đường ga biệt bóng người,
Rượu uống mềm môi sầu chưa vợi,
Cố nhân hun hút bóng chim trời?
Xa thẳm đường ga biệt bóng người,
Rượu uống mềm môi sầu chưa vợi,
Cố nhân hun hút bóng chim trời?
Quán
khuya trống vắng giữa thềm Xuân...
Người đưa kẻ đón lệ tương phùng,
Vàng tay khói thuốc buồn hờ hững,
Buốt lạnh sân ga gió lạnh lùng.
Người đưa kẻ đón lệ tương phùng,
Vàng tay khói thuốc buồn hờ hững,
Buốt lạnh sân ga gió lạnh lùng.
Quán
khuya lữ khách đợi ai đây?
Bạc áo đường sương gió dạn dày,
Phố đã say hồn trong giấc ngủ...
Ta còn chờ mãi một cơn say.
Bạc áo đường sương gió dạn dày,
Phố đã say hồn trong giấc ngủ...
Ta còn chờ mãi một cơn say.
Quán
nửa khuya heo hắt ánh đèn,
Giao thừa lại đến gọi sầu lên...
Gọi người thương nhớ sao chẳng đến?
Lạc lõng ta chờ trong bóng đêm...
Giao thừa lại đến gọi sầu lên...
Gọi người thương nhớ sao chẳng đến?
Lạc lõng ta chờ trong bóng đêm...
Cư-Nguyễn.
XÓM
NGHÈO!
Xóm
nghèo hẻo lánh không cần đợi
Ngõ tối đìu hiu cách biệt người
Gió bấc tràn dâng niềm dịu vợi
Mưa lùa trơn trợt nỗi buồn khơi
Ngõ tối đìu hiu cách biệt người
Gió bấc tràn dâng niềm dịu vợi
Mưa lùa trơn trợt nỗi buồn khơi
Xóm
nghèo lạnh vắng trước thềm xuân
Tường rêu bạc thếch lạnh mưa phùn
Giàn bầu lá rụng rơi hờ hững
Cội cúc hoa phai trút lạnh lùng
Tường rêu bạc thếch lạnh mưa phùn
Giàn bầu lá rụng rơi hờ hững
Cội cúc hoa phai trút lạnh lùng
Xóm
nghèo đón Tết có gì đây
Xạm nắng phơi sương kiếp dạn dày
Chiếu lạnh giường tre trăn trở ngủ
Mềm môi mặn đắng vợi hồn say
Xóm
nghèo vẫn vọng tiếng ru êm Xạm nắng phơi sương kiếp dạn dày
Chiếu lạnh giường tre trăn trở ngủ
Mềm môi mặn đắng vợi hồn say
Nằm nghe câu hát vọng bên thềm
Năm vơi ngày vãng ai đợi đến
Kiếp sống bọt bèo tựa bóng đêm!
Hồ Thúy Hương
Năm vơi ngày vãng ai đợi đến
Kiếp sống bọt bèo tựa bóng đêm!
Hồ Thúy Hương