Xuân
lặng lẽ mình ta đi giữa phố
Trời Lâm Viên nắng đổ nhẹ ngang đồi
Quay về đây đời dâu bể cuộn trôi
Kỷ niệm của một thời xao xuyến nhớ…
Trời Lâm Viên nắng đổ nhẹ ngang đồi
Quay về đây đời dâu bể cuộn trôi
Kỷ niệm của một thời xao xuyến nhớ…
Trường
vẫn đó cỏ khuất mờ lối ngõ
Thông còn kia thầm lặng võ vàng trông
Người ra đi núi đợi giữa mênh mông…
Ngày trở lại bao lần Xuân lỡ hứa?
Thông còn kia thầm lặng võ vàng trông
Người ra đi núi đợi giữa mênh mông…
Ngày trở lại bao lần Xuân lỡ hứa?
Xuân
lỗi hẹn, đợi chờ bao Xuân nữa?
Cố nhân ơi! Sương phủ bạc tóc rồi
Bóng tà dương sẫm tím nỗi sầu côi
Xuân lặng lẽ mình ta đi giữa phố…
Cư-Nguyễn
Cố nhân ơi! Sương phủ bạc tóc rồi
Bóng tà dương sẫm tím nỗi sầu côi
Xuân lặng lẽ mình ta đi giữa phố…