MỘT
thoảng hoa tàn rụng nước trôi
Một ngày bão tố nổi sầu lơi
Một người núi thẫm hờn cao vợi
Một kẻ rừng hoang hận ngút vời
Một kiếp chờ mong ngày nắng rọi
Một mình dõi ngóng buổi chiều rơi
Một đời mỏi mệt đường xa ruổi…
MỘT CÕI ĐI VỀ* lạnh áo tơi.
Cư-Nguyễn
Một ngày bão tố nổi sầu lơi
Một người núi thẫm hờn cao vợi
Một kẻ rừng hoang hận ngút vời
Một kiếp chờ mong ngày nắng rọi
Một mình dõi ngóng buổi chiều rơi
Một đời mỏi mệt đường xa ruổi…
MỘT CÕI ĐI VỀ* lạnh áo tơi.
Cư-Nguyễn