(Tâm sự một cô bé)
Em vẫn mỗi chiều bên khung cửa,
Đợi nắng về ngắm ánh hoàng hôn,
Nghe yêu thương thức dậy trong hồn
Nghe tuổi đời lung linh màu nắng,
Đợi nắng về ngắm ánh hoàng hôn,
Nghe yêu thương thức dậy trong hồn
Nghe tuổi đời lung linh màu nắng,
Mười tám tuổi vòng tay rất ngắn,
Nhưng mơ ước lồng lộng trời cao
Với mây xanh gió cuốn xôn xao,
Bay về nơi cuối trời diệu vợi.
Nhưng mơ ước lồng lộng trời cao
Với mây xanh gió cuốn xôn xao,
Bay về nơi cuối trời diệu vợi.
Em chỉ biết yêu, không nghĩ ngợi,
Như dìu dịu nắng nhẹ chiều buông,
Như gió thơm man mát khơi nguồn,
Làm xuyến xao hồn người trinh nữ.
Như dìu dịu nắng nhẹ chiều buông,
Như gió thơm man mát khơi nguồn,
Làm xuyến xao hồn người trinh nữ.
Yêu thật nhiều bài ca tình tứ,
Đưa em vào vũ trụ mênh mông,
Đường không gian rực sáng ánh hồng,
Và thắm nồng hương yêu tim nhỏ.
Đưa em vào vũ trụ mênh mông,
Đường không gian rực sáng ánh hồng,
Và thắm nồng hương yêu tim nhỏ.
Đây trái tim chờ người đến mở,
Chiếm hồn em nhé hỡi chàng ơi,
Nắng chiều hôm rực rỡ khung trời,
Đến với em cùng ca tình mới.
Chiếm hồn em nhé hỡi chàng ơi,
Nắng chiều hôm rực rỡ khung trời,
Đến với em cùng ca tình mới.
Em vẫn ngồi đây lòng chờ đợi,
Nhịp thời gian rạo rực trong hồn,
Mười tám tuổi, vương vấn cô đơn,
Nên em yêu những chiều nắng muộn.
Trần
Vinh PhúNhịp thời gian rạo rực trong hồn,
Mười tám tuổi, vương vấn cô đơn,
Nên em yêu những chiều nắng muộn.
09/09/2017