Tôi vẫn thường hay mặc sáng hôm nay
Không hiểu rằng anh phía trời này
Còn sống hay đã đi hoài ngàn thu.
Ai có bảo tôi ngu tôi dại
Chờ một người nhưng vẫn nhận số không?
Người ta nói nhỏ này hơi ngông
Nhưng sao tôi vẫn ngóng trông đợi chờ?
Bây giờ áo đã pha màu nhớ
Nhưng mà sao tôi vẫn thấy lòng
Mặc áo vào lúc buổi sang đông
Sang thu vẫn nhớ, sang xuân vẫn chờ...
Mù sương che khuất cả bụi mờ
Lên non mà ngỡ sa vào biển mơ
Anh còn có nhớ một chút thơ
Mà anh dành tặng cho tôi lúc buồn...
Tôi buồn nhìn lá chiều buông xuống
Tóc nhuộm màu sương cảm thấy buồn
Nguyện làm tượng đá ôm thương nhớ
Ngàn năm còn đợi mãi một phương trời...
Nguyen Em