Đường nhỏ về cho anh đứng làm thơ
Có chàng khờ mỗi sáng cứ lơ ngơ
Chờ nhỏ đến đem bài thơ tặng nhỏ...
Nhỏ chỉ cười qua lời ngỏ của anh
Nhưng rồi vàp một sáng lá rơi nhanh
Anh mới biết ngày xanh không còn nữa
Giờ là lúc tâm hồn anh mở cửa
Nhưng mà sao sắp sửa đến đông rồi
Anh chờ nhỏ dù chỉ nói một lời
Rằng nhỏ cũng yêu anh từ ngày ấy
Để lòng anh cảm thấy bớt cô liêu...
Nhỏ có biết bao điều anh muốn nói
Rằng nhỏ ơi! Anh chẳng có ngày xanh
Anh góp nhặt tình thơ dành cho nhỏ
Rằng nhỏ ơi! Sao nỡ bỏ theo người ?
Sáng nay anh trở về qua trường cũ
Nghe tiếng ve ủ rũ dáng mây sầu
Lòng người ai nào biết được nông sâu
Anh mãi nhớ con đường em vào lớp...
Nguyen Em
Nghe tiếng ve ủ rũ dáng mây sầu
Lòng người ai nào biết được nông sâu
Anh mãi nhớ con đường em vào lớp...