Khi
mất nhau rồi mới hỏi tại sao?
Đồi núi sương giăng mây xám một màu...
Sao gió bên hồ chiều nay buốt lạnh,
Thông lặng buồn tênh con suối nghẹn ngào.
Đồi núi sương giăng mây xám một màu...
Sao gió bên hồ chiều nay buốt lạnh,
Thông lặng buồn tênh con suối nghẹn ngào.
Khi
đã nghìn trùng mới tiếc tại sao?
Không nắm bàn tay âu yếm ngọt ngào,
Không nói lời tình thiết tha thuở ấy...
Để hận ngàn thu đau xót cho nhau.
Không nắm bàn tay âu yếm ngọt ngào,
Không nói lời tình thiết tha thuở ấy...
Để hận ngàn thu đau xót cho nhau.
Khi
đứng một mình trên phố mù sương,
Buồn ngẩn buồn ngơ xuôi ngược trên đường...
Đâu bóng người xưa đâu tà áo lộng?
Thầm hỏi tại sao lòng mãi vấn vương.
Buồn ngẩn buồn ngơ xuôi ngược trên đường...
Đâu bóng người xưa đâu tà áo lộng?
Thầm hỏi tại sao lòng mãi vấn vương.
Khi
ngồi trên đồi một thoáng về thăm,
Mấy đứa vong niên quán vắng trầm ngâm...
Không hiểu tại sao hồ khô cạn đáy?
Xe cắt ngang qua tựa vết dao đâm!
Mấy đứa vong niên quán vắng trầm ngâm...
Không hiểu tại sao hồ khô cạn đáy?
Xe cắt ngang qua tựa vết dao đâm!
Khi
nâng chén mừng huynh đệ gặp nhau,
Quấn quít bên nhau vồn vã mày tau...
Không hiểu tại sao cố ngăn ngấn lệ?
Giây phút chia tay lệ lại tuôn trào!
Quấn quít bên nhau vồn vã mày tau...
Không hiểu tại sao cố ngăn ngấn lệ?
Giây phút chia tay lệ lại tuôn trào!
Khi
một thằng về nhắc chuyện ngày qua,
Uống mãi không say một đám lính già...
Sao cứ nói hoài một thời tuổi trẻ?
Sao cứ không thôi ly tớ ly ta!
Uống mãi không say một đám lính già...
Sao cứ nói hoài một thời tuổi trẻ?
Sao cứ không thôi ly tớ ly ta!
Cứ
hỏi tại sao! Thao thức tại sao?
Núi cách sông ngăn ta cách xa nhau...
Sao vẫn chờ mong? Sao đầu nhuốm bạc?
Mà thuyền viễn xứ biền biệt phương nào?
Cư-Nguyễn
Núi cách sông ngăn ta cách xa nhau...
Sao vẫn chờ mong? Sao đầu nhuốm bạc?
Mà thuyền viễn xứ biền biệt phương nào?