"Tình
như sương khói còn đâu nữa
Mộng tựa trăng sao vỡ mất rồi !
Mộng tựa trăng sao vỡ mất rồi !
TÌNH đã không thành tiếc hận thôi
NHƯ vầng nguyệt vỡ rớt lưng đồi
SƯƠNG mờ toả núi, tràn mưa nổi
KHÓI nhạt phai hồ, dậy lũ trôi
CÒN đó ngàn thông vươn thẳng trỗi
ĐÂU tàn phố lạnh sắc tinh khôi
NỬA đường gãy gánh đời chia lối
MỘNG TỰA TRĂNG SAO VỠ MẤT RỒI!
NHƯ vầng nguyệt vỡ rớt lưng đồi
SƯƠNG mờ toả núi, tràn mưa nổi
KHÓI nhạt phai hồ, dậy lũ trôi
CÒN đó ngàn thông vươn thẳng trỗi
ĐÂU tàn phố lạnh sắc tinh khôi
NỬA đường gãy gánh đời chia lối
MỘNG TỰA TRĂNG SAO VỠ MẤT RỒI!
Cư-Nguyễn.