F TRỞ LẠI ~ Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


TRỞ LẠI


Phố lạnh sương mù phủ trắng rơi
Rừng thông ngạo nghễ vút cao trời
Trường xưa thoảng chốc âm thầm gợi
Núi cũ mơ màng lặng lẽ khơi
Thác vẫn tuôn trào xuôi vạn lối
Mây còn lượn tỏa lướt ngàn nơi
Đồi mong viễn khách mau về hội…
Kẻo bóng hoàng hôn lịm phủ đời
** 
Hoàng hôn lịm phủ bóng quanh đời
Tóc điểm sương chiều lặng lẽ rơi
Đã mấy mùa Xuân sầu dâng vợi
Bao lần chuyển Hạ nhớ đầy vơi
Người xa cuối biển mơ nguồn cội
Kẻ mãi đầu sông uất nghẹn lời
Dõi ánh bình minh bừng tỏa rọi
Thuyền quay bến cũ lệ mừng rơi…
*** 
Bến cũ neo thuyền nén lệ rơi…
Dừng chân lãng bạt gió mưa đời
Còn đâu bóng Mẹ nhìn mây đợi
Mất cả hình Cha dõi nhạn trời
Lặng lẽ chờ con hoài chẳng tới
Thầm đơn ngóng trẻ mãi xa vời
Từng đêm khắc khoải sầu dâng vợi
Mộng lúc sum vầy sẽ thảnh thơi
**** 
Sum vầy mộng lúc sẽ nhàn thơi…
Trở lại không còn nữa Mẹ ơi!!!
Hối lỗi tìm đâu Người được hỡi?
Sầu đau chẳng thấy dạng dìu chơi…
Bờ tre lộng gió mang buồn gợi
Rặng trúc vờn mưa trĩu nhớ vời…
Kỷ niệm ngày xưa nào dễ với
Hoàng hôn lặng lẽ phủ vai rồi!
Cư-Nguyễn