Kẻ giữa đô thành vọng cố thôn
Rời quê lạc mất nửa linh hồn
Đâu bờ biển lặng ngời trăng sáng
Hỡi bến sông trầm ánh tịch hôn
Tháp cổ âm thầm mang nỗi nhớ
Cà- Ty khắc khoải quặn cơn buồn
Cung đàn não nuột như hờn trách...
Kẻ giữa đô thành vọng cố thôn
Rời quê lạc mất nửa linh hồn
Đâu bờ biển lặng ngời trăng sáng
Hỡi bến sông trầm ánh tịch hôn
Tháp cổ âm thầm mang nỗi nhớ
Cà- Ty khắc khoải quặn cơn buồn
Cung đàn não nuột như hờn trách...
Kẻ giữa đô thành vọng cố thôn
Cư- Nguyễn.