F MONG MANH ĐỜI NGƯỜI ~ Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


MONG MANH ĐỜI NGƯỜI


Vừa mới quen nhau đã xa nhau
Anh nghĩ trăm năm tóc bạc màu
Xuân qua hạ đến thu lá rụng
Bên bờ sông vắng lá xác xơ

Lần ấy tình cờ ta gặp nhau
Bảo rằng duyên thắm đang mặn mà
Hoa sen tinh khiết tình sâu đậm
Nở đóa hương đời chẳng phôi pha

Em đẹp lộng lẫy nét tinh hoa
Ngàn năm tụ lại dáng mê hồn
Gom cả hồn thiêng của sông núi
Đất trời cây cỏ ngát hương thơm

Em đã và đang ở nơi nào
Làn khói hương trầm vừa thoáng qua
Nơi ấy xa xăm em có thấy
Đời người gió thoảng làn mây bay

Mong manh chẳng biết đời về đâu
Ngõ vắng mình anh kẻ độc hành
Một cơn gió thổi anh tan biến
Làm kẻ đồng hành với em anh....
Nguyễn Dũng
25/03/2018