SƯƠNG mờ phố lạnh hoàng hôn đã…
Phủ tím tâm hồn tê tái dạ
Bạc tóc mong chờ héo tuổi Xuân
Vàng tay dõi ngóng phai thời Hạ
Môi hồng úa nhạt lỡ làng hoa
Mắt đỏ hoen mờ thôi rũ mạ
Tỉnh giấc ngày xanh đã vội tàn
Mà mây vẫn kéo đen trùm ngả…
Phủ tím tâm hồn tê tái dạ
Bạc tóc mong chờ héo tuổi Xuân
Vàng tay dõi ngóng phai thời Hạ
Môi hồng úa nhạt lỡ làng hoa
Mắt đỏ hoen mờ thôi rũ mạ
Tỉnh giấc ngày xanh đã vội tàn
Mà mây vẫn kéo đen trùm ngả…
Dõi lá mùa Thu rụng trải vàng
Sao tình cứ trĩu nặng hoài mang
Bao lần trút bỏ lòng thôi bận
Mấy độ vùi chôn não khỏi màng
Tưởng đã phai nhoà không vướng luỵ
Đâu ngờ ấp ủ hẹn ngày sang
Vần thơ gởi mãi vào vô vọng…
Nẻo thẫm ngàn xa biệt bóng chàng!
Sao tình cứ trĩu nặng hoài mang
Bao lần trút bỏ lòng thôi bận
Mấy độ vùi chôn não khỏi màng
Tưởng đã phai nhoà không vướng luỵ
Đâu ngờ ấp ủ hẹn ngày sang
Vần thơ gởi mãi vào vô vọng…
Nẻo thẫm ngàn xa biệt bóng chàng!
Cư-Nguyễn