Quay về phố lạnh nỗi hoài thương
Quạnh quẽ đồi xưa một mái trường
Lặng lẽ thông buồn phai nhạt sắc
Cô thầm núi hận phủ mờ sương
Đâu ngờ bão cuốn đời muôn nẻo
Có ngỡ giông trôi kiếp vạn đường
Thác hỏi người đi còn chạnh nhớ…
Khung trời kỷ niệm có sầu vương?
Quạnh quẽ đồi xưa một mái trường
Lặng lẽ thông buồn phai nhạt sắc
Cô thầm núi hận phủ mờ sương
Đâu ngờ bão cuốn đời muôn nẻo
Có ngỡ giông trôi kiếp vạn đường
Thác hỏi người đi còn chạnh nhớ…
Khung trời kỷ niệm có sầu vương?
Cư- Nguyễn.