Buông mình, trả hết nợ đời vay
Một cõi vàng son nở mặt mày
Lạnh lẽo quan tài hiu quạnh đấy
Âm thầm nấm mộ lẻ loi đây
Tranh giành có giữ tròn niên kỷ
Chiếm đoạt nào đeo trọn tháng ngày?
Cát bụi! Quay về trong khoảnh khắc!
Sang giàu khốn khổ cũng xuôi tay...
Một cõi vàng son nở mặt mày
Lạnh lẽo quan tài hiu quạnh đấy
Âm thầm nấm mộ lẻ loi đây
Tranh giành có giữ tròn niên kỷ
Chiếm đoạt nào đeo trọn tháng ngày?
Cát bụi! Quay về trong khoảnh khắc!
Sang giàu khốn khổ cũng xuôi tay...
Cư- Nguyễn.
Xướng
VÔ THƯỜNG
VÔ THƯỜNG
Nhắm mắt, xong rồi cuộc trả vay
Vua, quan, đến những kẻ ăn mày
Chung quy mọi kiếp đều như vậy
Rốt cục muôn người vẫn thế đây
Cái tạo xoay vần không tính buổi
Càn khôn hoán đổi, há theo ngày
Vô thường! Tất cả trong vài khắc
Tay trắng xuôi mình, lại trắng tay!
Vua, quan, đến những kẻ ăn mày
Chung quy mọi kiếp đều như vậy
Rốt cục muôn người vẫn thế đây
Cái tạo xoay vần không tính buổi
Càn khôn hoán đổi, há theo ngày
Vô thường! Tất cả trong vài khắc
Tay trắng xuôi mình, lại trắng tay!
Thám Hoa