F TRUNG THU ~ Học sinh Trường Chính Tâm

HS TRƯỜNG TH CHÍNH TÂM


TRUNG THU


Thuở ấy có lẽ cũng đã lên tám lên mười, cứ độ trăng non tháng tám âm lịch là đám trẻ con trong xóm lại chộn rộn vui đón Trung Thu. Cái thời ấy thì có gì ngoài lồng đèn bằng giấy, với những nét vẽ nguệch ngoạc ngây thơ, giấy thì cũng chẳng màu sắc hay bóng kính gì, chỉ là bao xi măng rồi tập vở. Lồng đèn là sở thích của mấy đứa con gái!
Đám con trai có vẻ kỳ công hơn, nhặt nhạnh đâu đó những lon sữa bò, mà lúc bấy giờ cũng hiếm hoi lắm! Thế là 3 lon sữa bò, một bình mực đã dùng hết hoặc có khi lén đổ mực của chị hai để rồi sau đó bị ăn đòn.. vậy là có một cái lồng đèn đẩy đi quanh xóm. Cái tiếng kêu lạch cạch, lộc cộc của mấy cái lon là thứ âm thanh ma mị, không lẫn được vào đâu của đám trẻ con, chiếc đèn dầu bình mực hắt ra cái ánh sáng đùng đục qua mấy cái lỗ trên lon, xoay xoay mỗi khi đẩy làm nức lòng đám trẻ con không có, mấy cái đầu để chỏm thậm thụt lấp ló trong nhà...
Những đứa không có lồng đèn thì tụ tập lại ngã ba, ngã tư bày trò chơi, nào là rồng rắn lên mây, nào là trốn tìm, và những bài đồng dao thuộc lòng răm rắp.. cái xóm nhỏ rộn ràng tiếng trẻ thơ.
Trung Thu Hải Sơn... ngày ấy
CN